Lần này cô ba Chương gọi điện thoại tới cũng là có chuyện nghiêm túc cần nói.
Sắp đến sinh nhật cô cả Chương rồi.
Theo như mấy năm trước, cho dù là sinh nhật của ai thì cũng là bốn chị em gái nhà họ Chương cộng thêm bốn người con rể gặp mặt nhau rồi cùng nhau vui chơi giải trí.
Có lẽ mọi người cũng không coi trọng tiệc sinh nhật lắm, hoặc là mọi người thực sự thấy chướng mắt Chương Tự Chi.
Cho nên có đôi khi đến tiệc sinh nhật của ai đó nhưng mấy người bọn họ không thèm gọi Chương Tự Chi tham gia cùng mà cũng chỉ có những người còn lại trong nhà gặp nhau ăn uống vậy thôi.
Lúc mới bắt đầu Chương Tự Chi cũng nhảy lên phản đối mấy lần.
Nhưng sau đó mọi người toàn làm như thế nên anh ta cũng quen luôn rồi cho nên không nói năng gì nữa.
Vốn dĩ bọn họ cũng là không định nói cho Chương Tự Chi về sinh nhật của cô cả năm nay.
Nhưng là ai có thể ngờ được bên Chương Tự Chi xảy ra chút chuyện, anh ta có bạn gái.
Đương nhiên những người này phải nể mặt Lương Ninh Như chút nên cũng dự định mời Chương Tự Chi đến tham gia.
Cô ba Chương gọi cú điện thoại này tới là để căn dặn Chương Tự Chi để đến lúc đó anh ta nhớ mang theo bạn gái cùng tham gia.
Chương Tự Chi đang ôm Lương Ninh Như, anh ta ừ hai tiếng, “Yên tâm đi, em nhất định sẽ mang cô ấy tới.”
Cô ba Chương hừ nở một nụ cười, “Chị chủ yếu là muốn mời cô Lương tới.
Cậu mà không có thời gian vậy không đến cũng được.
Ban đầu chị định gọi điện thoại riêng cho cô ấy nhưng mà lại không có số nên cũng chỉ có thể nhờ cậu chuyển lời giùm.”
Nói xong cô ba Chương ngay lập tức cúp điện thoại.
Chương Tự Chi bóp chặt điện thoại, vẻ mặt anh ta run rẩy một chút.
Anh ta đặt điện thoại xuống rồi quay đầu nhìn Lương Ninh Như, “Nhất định là chị ba anh cãi nhau với anh rể.
Vừa rồi em có nghe thấy chị ấy nói chuyện không? Cứ nhứ là uống nhầm thuốc ấy.”
Lương Ninh Như nhớ lại cảnh ngày đó cô ta qua nhà tổ nhà họ Chương ăn cơm.
Cô ta cảm thấy thái độ bây giờ của cô ba Chương với Chương Tự Chi như thế này rất bình thường.
Ngày hôm đó ở trên bàn cơm bọn họ cũng đối xử với Chương Tự Chi như vậy.
Có thể là Chương Tự Chi còn không tự nhận thức được địa vị trong nhà của chính anh ta mà thôi.
Lại chờ một lát thì đồ ăn được giao tới.
Lương Ninh Như đi qua lấy đồ ăn vào sau đó gọi Chương Tự Chi lại ăn cơm.
Không hiểu sao hai người bọn họ hành động như vậy có chút giống như đôi vợ chồng lâu năm.
Chương Tự Chi rất vui, anh ta vui đến mức không biết phải làm cái gì cho phải.
Cho nên lúc ăn cơm anh ta hỏi Lương Ninh Như, “Em có muốn đi công viên giải trí chơi không? Hay là chiều nay chúng ta đi công viên giải trí đi?”
Lương Ninh Như lập tức lại nghĩ đến một vấn đề khác, “Trước kia anh từng đưa Từ Giai Ninh đi chơi rồi à?”
Nhìn xem, đề tài này lại vòng trở về chỗ này.
Chương Tự Chi thở dài một hơi rất mạnh, “Em yêu, chúng ta đừng nhắc lại những người không quan trọng kia nữa có được không?”
“Không quan trọng sao?” Lương Ninh Như nhìn chằm chằm vào anh ta, “Anh không biết bạn gái cũ là đề tài không bao giờ có thể tránh khỏi sao?”
Chương Tự Chi ngay sau đó liền méo miệng tỏ ra vẻ đáng thương.
Rõ ràng trước đó Lương Ninh Như có nói là không hỏi chuyện giữa anh ta và Từ Giai Ninh để tránh khỏi đau lòng.
Nhưng người phụ nữ này đúng là hay thay đổi, vừa mới qua chưa được bao lâu cô ta lại hỏi tiếp.
Chương Tự Chi nghĩ đến Từ Giai Ninh là luôn cảm thấy anh ta muốn giải thích cái gì đó nhưng lại có chút giải thích không rõ.
Thực lòng mà nói, anh ta cũng không cảm thấy Từ Giai Ninh được xem như là bạn gái cũ của anh ta.
Làm gì có kiểu yêu đương nào giống anh ta và Từ Giai Ninh như thế cơ chứ? Hai người bọn họ yêu đương kiểu gì mà chứ như hai người bạn vậy.
Anh ta suy nghĩ một chút rồi quay sang đối mặt với Lương Ninh Như, “Tiểu Như, anh có thể nói với em như này.
Từ đầu tới cuối anh cũng chỉ thích mỗi mình em.
Em đừng thấy trước đây anh với cô ấy mang danh người yêu của nhau nhưng anh thật sự chưa từng thích cô ấy chút nào cả.
Thật đấy, em có muốn anh thề không?”
Lương Ninh Như xì một tiếng khinh miệt.
Ba cái thứ như thề thốt hoàn toàn không thể tin nổi.
Cô ta quay lại và tiếp tục ăn cơm.
Một lúc sau, Chương Tự Chi cầm đũa lên, anh ta suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn quyết định giải thích, “Anh thật sự không biết nên ở chung với con gái như thế nào.
Cái vụ đi công viên giải trí này cũng là em gợi ý cho anh mà.
Đúng là anh có mang cô ấy đi qua một lần nhưng không chơi được bao nhiêu đã về rồi.
Lúc ấy anh hơi không kiên nhẫn chút, hơn nữa anh cũng không thích đi mấy chỗ như vậy lắm.”
Lương