Lương Ninh Như xoay người đi phòng bếp lấy chén đũa, lúc cô ta đi ra thì những người kia đã đi rồi.
Chương Tự Chi cầm chai rượu trong tay rồi lắc hai lần, sau đó anh ta bật cười ra tiếng.
Lương Ninh Như liếc chai rượu trong tay anh ta.
Cô ta cũng không suy nghĩ gì nhiều mà chỉ hơi do dự một chút rồi quay lại phòng bếp lấy thêm hai cái ly.
Chương Tự Chi thấy vậy thì nhướng mày, “Trong nhà em mà còn có cả loại ly uống rượu vang này à? Lúc trước có uống với ai rồi à?”
Lương Ninh Như nở nụ cười, cô ta ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, “Trước đó có một lần đi làm nhiệm vụ gặp phải hiện trường lúc đó có chút thảm thiết, hơi ám ảnh đến mức gần một tuần em ngủ không ngon giấc cho nên đã mua một chai rượu vang để uống.
Mỗi lần trước khi đi ngủ uống một ly cho dễ ngủ.
Em chỉ uống một mình thôi.
Cái ly này cũng là mua đồ trong siêu thị, lúc đó họ bán theo cặp.”
Chương Tự Chi gật đầu, “Ồ, được.”
Lương Ninh Như cũng có dụng cụ khui rượu vang cho nên anh ta cũng mở chai rượu luôn.
Sau đó anh ta rót cho mỗi người một ly.
Rượu vang này chắc cũng là lấy từ bên Club.
Không có đồ hớt bọt cho nên bọn họ để ở bên cạnh một lát đã.
Sau đó hai người bọn họ bắt đầu ăn cơm.
Lương Ninh Như thật sự rất đói, cô ta còn không thèm nói chuyện với Chương Tự Chi mà cúi đầu nhét đầy cái dạ dày trước đã.
Chương Tự Chi ăn được một lát thì nâng ly lên lắc với Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như không để ý nhiều như vậy, cô ta nâng ly lên cụng ly với Chương Tự Chi sau đó một hơi uống hết.
Cô ta không hay uống rượu lắm nhưng mỗi lần uống rượu cũng rất lăn xả.
Chương Tự Chi cũng không nhắc nhở cô ta mà chỉ cười rót đầy ly cho Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như cũng không thèm nhìn mà tiếp tục tập trung ăn.
Giữa buổi ăn Chương Tự Chi có cụng ly với cô ta mấy lần mà lần nào cô ta cũng uống một hơi cạn sạch.
Lương Ninh Như cũng không biết tửu lượng của cô ta là bao nhiêu, trước kia vì giữ cho đầu óc luôn tỉnh táo nên cô ta rất ít uống rượu.
Ít ỏi mấy lần cô ta uống rượu cũng đều là trước khi đi ngủ mới uống, uống xong một ly là đi ngủ luôn.
Cho nên lúc còn tỉnh táo rốt cuộc cô ta có thể uống được bao nhiêu thì cho tới bây giờ cô ta cũng chưa thử qua lần nào.
Chương Tự Chi cong miệng từ từ nhấm nháp rượu.
Cho đến cuối cùng uống hết một chai rượu nhưng thật ra Chương Tự Chi chỉ uống có hai ly, còn lại tất cả đều vào bụng Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như cũng ăn gần no, gò má cô ta ửng đỏ, mắt cũng mông lung nhìn không rõ.
Chương Tự Chi ăn rất chậm rãi.
Anh ta vừa ăn vừa hỏi, “Em ăn no chưa?”
Lương Ninh Như vỗ trán, “Còn có thể ăn thêm chút nữa.”
Ồ, nói chuyện cũng không rõ ràng nữa rồi.
Chương Tự Chi suýt thì bật cười.
Anh ta gật đầu, “Ừ, vậy ăn nhiều thêm một chút, còn nhiều thức ăn lắm.”
Lương Ninh Như cũng gật đầu, chỉ là động tác của cô ta vô cùng chậm chạp, cô ta phản ứng chậm hơn bình thường rất nhiều.
Chương Tự Chi cũng không gấp gáp, anh ta cứ chậm rãi ăn cơm cho xong.
Lương Ninh Như đã dựa vào ghế nhắm mắt ngủ.
Má của cô ta rất đỏ, nhìn qua không hiểu sao có chút ngốc.
Trong lòng Chương Tự Chi vô cùng ngứa ngáy.
Anh ta đứng dậy cất thức ăn thừa vào trong tủ lạnh sau đó qua đứng bên cạnh Lương Ninh Như, “Tiểu Như, em có muốn tắm trước rồi đi ngủ không?”
Một lúc lâu sau Lương Ninh Như mới mở mắt ra nhìn chằm chằm vào Chương Tự Chi mấy giây rồi nói, “Được, tắm trước rồi ngủ tiếp.”
Nói xong cô ta chống bàn đứng lên rồi lảo đảo đi về phòng ngủ.
Cô ta lấy đồ ngủ để thay xong lại lảo đảo đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm có một cái bồn tắm nhỏ, Lương Ninh Như đi qua xả nước sau đó suýt thì ngồi xổm ở bên cạnh bồn tắm mà ngủ luôn.
Chương Tự Chi rất bất đắc dĩ, anh ta đi qua đỡ cô ta đứng lên, “Tiểu Như, hay là đi ngủ luôn đi được không?”
Lương Ninh Như đột nhiên tỉnh táo lại, cô ta nhanh chóng xua tay, “Không, phải tắm trước.”
Nói như vậy xong cô ta cũng cúi đầu bắt đầu cởi quần áo.
Chương Tự Chi mím môi một cái nhưng cuối cùng anh ta vẫn buông cô ta ra rồi quay lưng đi.
Ông trời làm chứng, đúng là anh ta định làm chuyện xấu nhưng chuyện đến trước mắt anh ta lại cảm thấy bản thân khốn nạn quá.
Nếu anh ta thật sự nhân lúc Lương Ninh Như không tỉnh táo mà làm chuyện gì thì trước không nói Lương Ninh Như tỉnh lại sẽ làm gì anh ta, chính anh ta cũng cảm thấy anh ta làm như vậy là rất