Sáng hôm sau, Hứa Thanh Du dậy rất sớm, đồng hồ sinh học của cô đã được cài đặt sẵn, ngày nào cô cũng phải dậy sớm hơn Ninh Tôn, sau đó cô đi mua bữa sáng cho anh ta.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đi tắm rửa, sau đó cột tóc lên, quay đầu nhìn về phía cửa phòng ngủ, cửa phòng đóng chặt, Ninh Tôn chắn hẳn vẫn chưa dậy.
Hứa Thanh Du do dự một hồi, cuối cùng vẫn không kêu anh ta, chỉ lẳng lặng mở cửa đi xuống lầu.
Cô ấy đeo khẩu trang khi ra ngoài, dù biết rằng khẩu trang không thể che được hết tất cả, nhưng thà có còn hơn không.
Nhưng mọi chuyện vẫn ngoài ý muốn của Hứa Thanh Du, không có một tay săn ảnh nào vây quanh, và khu chung cư vào sáng sớm cũng rất yên tĩnh.
Hứa Thanh Du mua bữa sáng ở tiệm, sau đó nhanh chóng chạy về nhà của Ninh Tôn.
Khi Hứa Thanh Du mở cửa bước vào, thì Ninh Tôn đã dậy rồi, anh ta đang mở cửa bước ra ngoài.
Đập vào trước mắt là một bộ đồ ngủ sộc xệch, nút áo còn bị mở ra, Hứa Thanh Du nhìn thoáng qua ngực của Ninh Tôn.
Cái này, cứ nhìn qua thì tưởng Ninh Tôn rất ốm, không ngờ dưới bộ đồ ngủ đó anh ta cũng rất có thịt.
Cơ ngực này thoạt nhìn rất khỏe.
Hứa Thanh Du nhìn chằm chằm hồi lâu mới chậm rãi đi tới, rất nhanh liền dời ánh mắt đi chỗ khác, “Tôi mới đi mua đồ ăn sáng, anh đi vệ sinh cá nhân rồi mau đến ăn.”
Đứng ở cửa phòng, Ninh Tôn có chút sững sờ, anh ta có chút không thích ứng vì trong nhà lại xuất hiện thêm một người nữa.
Anh ta ồ một tiếng, và vội vàng chỉnh quần áo lại.
Hứa Thanh Du sẽ cảm thấy tự nhiên nếu Ninh Tôn không có bất kỳ hành động nào khác.
Nhưng việc anh ta vội vàng quấn quần áo thực sự khiến Hứa Thanh Du đỏ mặt.
Hứa Thanh Du vuốt tóc mái lại và nói, “Anh ta vệ sinh cá nhân đi.”
Ninh Tôn quay người đi và sải bước vào phòng tắm.
Hứa Thanh Du đặt bữa sáng lên bàn, sau đó ngồi xuống trước, cẩn thận liếc nhìn cửa phòng tắm, chậm rãi thở ra.
Đúng thật là, chỉ không cẩn thận nhìn một cái mà thôi, anh ta cũng thật keo kiệt.
Trên người anh ta tổng cộng cũng chỉ có mấy cân thịt, cô ấy không tin là anh ta không bị người khác nhìn qua.
Ninh Tôn vệ sinh cá nhân xong, rồi trở về phòng, thay quần áo.
Và anh ta bước ra với vẻ đẹp trai lịch lãm.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.9
việc gì khác.
Sau khi chờ đợi gần nửa tiếng, chị Thái lại gọi điện đến.
Ninh Tôn cầm chặt điện thoại, từ đầu đến cuối chỉ trả lời ừ, rồi cuối cùng cúp điện thoại.
Anh đặt điện thoại sang một bên, dựa vào ghế sô pha, “Đầu giờ chiều đừng ra ngoài nữa.”
Hứa Thanh Du có chút ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên của cô là lên mạng đọc tin tức.
Quả nhiên, trên mạng lại náo loạn lên nữa.
Lần này không phải người khác tung tin, mà là công ty đã dùng tài khoản của Ninh Tôn để đăng tải một bài viết.
Nội dung đại khái là thừa nhận quan hệ giữa hai người, nói là vì gặp nhau quá ít và xa nhau quá nhiều.
Vậy nên hiện tại cô đang làm trợ lý bên cạnh Ninh Tôn, giải quyết mọi chuyện trong công việc và cuộc sống của Ninh Tôn.
Họ cũng nói rằng họ có một mối quan hệ tốt và hy vọng rằng thế giới bên ngoài sẽ cho họ một chút không gian.
Mặc dù biết rằng những lời này là do công ty biên soạn và gửi đi, nhưng Hứa Thanh Du vẫn có chút không thoải mái khi đọc được tin này.
Cho dù là nói dối, cho dù là cô và Ninh Tôn giả làm tình nhân, nhưng tâm lý của cô vẫn không thể bình tĩnh được.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, không biết phải nói gì.
Phản ứng của Ninh Tôn vẫn bình tĩnh hơn cô, mở tivi lên rồi dựa vào ghế sô pha để xem tivi.
Hứa Thanh Du không thể làm gì khác, vì vậy cô chỉ có thể