Ninh Tôn đi theo cô xuống xe, điều này khiến Hứa Thanh Du cảm thấy khá ngạc nhiên.
Nhưng cô còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy Ninh Tôn kéo thấp mũ xuống, đưa tay ôm lấy hai bả vai cô, “Đi thôi.”
Dứt lời Ninh Tôn đi vào siêu thị trước.
Hứa Thanh Du nhìn về phía bên đường, cô quan sát thật kỹ thì phát hiện có một tên săn ảnh đang đi theo, mặc dù Ninh Tôn đã nguỵ trang kỹ như vậy rồi mà vẫn không trốn khỏi cái mũi thính như chó của mấy tên này.
Cô thở dài, đại khái cũng đã hiểu được ý của Ninh Tôn, ước chừng anh ta đang muốn rải một chút cẩu lương không có thật đây mà.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đi vào bên trong siêu thị, vốn dĩ cô chỉ muốn mua một ít nước suối và mì ăn liền, nhưng rốt cuộc hiện tại Ninh Tôn cũng đi theo vào, thế nên cô phải đắn đo suy nghĩ một hồi rồi mới quyết định đi vào khu thực phẩm tươi sống.
Có lẽ là vì chưa đến giờ cao điểm, cho nên siêu thị không có quá nhiều người, Hứa Thanh Du cố gắng hạ thật thấp âm lượng của mình xuống, hỏi Ninh Tôn, “Bếp ở trong nhà vẫn có thể sử dụng bình thường đúng không?”
Ninh Tôn đứng bên cạnh Hứa Thanh Du, hiểu ý cô trả lời, “Đúng vậy.”
Hứa Thanh Du gật đầu, không nói gì nữa.
Cô nhanh chóng chọn một ít nguyên liệu nấu ăn, bỏ vào xe đẩy.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.15
hai người lập tức chạy đến giúp một tay, “Mua nhiều quá nhỉ?”
Hứa Thanh Du khẽ vâng một tiếng, “Bỏ sẵn trong tủ lạnh, có thời gian rảnh thì tự mình nấu cơm, tôi không thích ăn cơm hộp cho lắm.”
Thật ra không chỉ một mình cô không thích, ngay cả Ninh Tôn và tài xế cũng không cảm thấy ngon miệng.
Hứa Thanh Du nghĩ ngợi một hồi, thoáng nhìn qua tài xế, “Nếu như tối nay không có việc gì thì ở lại đi, tôi làm bếp trưởng, cho hai người nếm thử tay nghề của tôi.”
Tài xế nghe vậy thì cười ha ha, “Đã vậy thì tôi không khách sáo đâu nhé.”
Sau đó bọn họ quay về nhà của Ninh Tôn.
Trước đây tài xế đã từng tới nhà của Ninh Tôn, thế nên lần này tới anh ta cũng không hề ngượng ngùng, quen cửa quen nẻo nhanh chóng thay giày sau đó đi vào ngồi trên sô pha.
Hứa Thanh Du mang nguyên liệu nấu ăn bỏ vào tủ lạnh, sau đó lại lựa ra vài món đem vào nhà bếp.
Ninh Tôn thì đi vào phòng ngủ thay quần áo.
Thay quần áo xong, anh mới lấy điện thoại xem tin tức, chuyện lúc nãy anh và Hứa Thanh Du cùng nhau đi siêu thị vẫn chưa bị tung lên mạng.
Ninh Tôn tuỳ ý vào xem hai bài viết, đối với mối quan hệ giữa anh và Hứa Thanh Du, cộng đồng mạng chia ra làm hai nửa, một nửa ủng hộ, nửa còn lại thì không.
Tuy rằng sau sự việc của Hoàng Tương, đã có rất nhiều người bắt đầu chấp nhận Hứa Thanh Du, nhưng đương nhiên vẫn có một số người cho rằng, cô không xứng với anh ta.
Ngay cả chính Ninh Tôn cũng không biết liệu hai người có xứng đôi với nhau hay không?
Như thế nào gọi là xứng đôi?
Như thế nào gọi là không xứng đôi?
Trước đây mọi người cũng cảm thấy Cố Tư không xứng với Trì Uyên, thế nhưng chẳng phải bây giờ hai người đó sống với nhau rất hạnh phúc, quấn quýt không rời, thậm chí còn cùng nhau sinh con dưỡng cái hay sao?
Ninh Tôn nghĩ đến đây thì dừng lại, nhanh chóng cất điện thoại đi, lẳng lặng thở dài một hơi, đi ra khỏi phòng.
Lúc này, tài xế đang ngồi trên sô pha xem TV, trong phòng bếp vang lên tiếng nước chảy, Hứa Thanh Du mặc tạp dề, đang bận bịu chuẩn bị nấu ăn.
Không hiểu tại sao tình cảnh bây giờ lại khiến trong lòng Ninh Tôn cảm thấy sửng sốt một hồi.
Tầm mắt của anh ta dừng lại trước phòng bếp một lúc lâu, cuối cùng anh ta quyết định đi vào.
Lúc Hứa Thanh Du xoay người lấy nguyên liệu thì thấy Ninh Tôn đứng trước cửa nhìn cô, cô vội vàng nói, “Anh đi xem đi TV đi, tự tôi có thể làm được.”
Tâm trạng Ninh Tôn không quá thoải mái, đáp, “Nấu cơm phiền phức quá, hay là cứ gọi cơm ngoài đi.”
Hứa Thanh Du khẽ cười, “Dạ dày của tôi không được tốt cho lắm, ăn cơm ngoài nhiều quá sẽ cảm thấy khó chịu, vẫn là nên tự mình nấu thì hơn.”
Cô có tiền sử bị bệnh dạ dày, hồi còn đi học không chăm sóc tốt bản thân nên mới để lại vấn đề cho sau này.
Ninh Tôn nghe cô nói vậy thì cũng không có ý kiến gì nữa, có điều, anh ta không rời đi ngay mà ngược lại còn ôm vai đứng tựa vào cửa phòng bếp nhìn cô.
Động tác của Hứa Thanh Du vô cùng thành thạo, vừa nhìn thấy là đã biết rằng chắc hẳn cô rất