Mẹ Ninh không còn nơi nào khác để đi, nên sau khi ăn xong liền ở lại nhà Ninh Tôn.
Ninh Tôn suy nghĩ một chút, cầm điện thoại đi vào phòng, có vẻ là nhờ quan hệ kéo tài nguyên cho mẹ Ninh.
Ninh Tôn đi rồi, Hứa Thanh Du chắc chắn không thể quay về phòng.
Cho dù cô không có bất kỳ suy nghĩ nào khác, nhưng bỏ mẹ Ninh ở đây một mình, quả thật là không hay lắm, như thể cô đang tỏ thái độ với bà vậy.
Mà cô cũng không thể về phòng của mình trước mặt mẹ Ninh, mẹ Ninh là người từng trải, thấy hai người họ chia phòng ngủ, bà có thể hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra.
Vì vậy, cô chỉ có thể ngồi bên cạnh bà, chỉ có điều cô không biết nói gì.
Hứa Thanh Du và mẹ Ninh không có chung chủ đề nào, tự nhiên không có gì để nói.
Hứa Thanh Du vốn dĩ không phải là người rất thân thiện, cô thường yên lặng đối với những người lạ.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.23
Vì vậy Hứa Thanh Du chỉ có thể mỉm cười, “Đúng là chúng con quen nhau đã lâu, khi chúng con quen nhau, anh ấy còn chưa ra mắt, con cũng chưa từng nghĩ có ngày anh ấy sẽ trở thành ngôi sao.”
Cô rốt cuộc chuyển chủ đề một cách rất khéo léo.
Mẹ Ninh hai mắt nhìn chằm chằm Hứa Thanh Du, không biết có phát hiện tâm tư của cô hay không.
Một lát sau, mẹ Ninh lại nói: “Cô chỉ thấy trên mạng nói gia cảnh của con không tốt lắm, cô không biết cụ thể không tốt như thế nào, hiện tại nhà con đang ở thành phố nào?”
Đây chắc là muốn điều tra nhân khẩu.
Hứa Thanh Du không muốn nói, cô và Ninh Tôn không phải thật sự ở bên nhau, sao phải khai báo rõ ràng chuyện của mình để làm gì chứ?
Hứa Thanh Du mím miệng, chỉ cười mà không nói.
Thái độ của cô như vậy cũng cho thấy cô không muốn trả lời những câu hỏi này.
Mẹ Ninh nhìn cô hừ rồi cười, “Không thể nói được sao, vậy xem ra cũng không tốt lắm.”
Vẻ mặt của Hứa Thanh Du không đổi, tốt hay không tốt, cũng không đến lượt bà điều tra.
Ninh Tôn ở bên kia hồi lâu mới đi ra, không thể biết được tin gì từ vẻ mặt của anh ta.
Mẹ Ninh vội vàng đứng lên, “Như thế nào rồi? Con hỏi được chưa? Mẹ không kén chọn, hiện tại chỉ cần có tài nguyên là được.”
Ninh Tôn nhíu mày, “ Tài nguyên diễn xuất thương mại bây giờ không còn, bởi vì hiện tại tôi không nhận vai diễn thương mại nữa, thật ra trong tay tôi còn 1 cái kịch bản, tôi có vai diễn trong đó, có thể thương lượng với nhà sản xuất bên kia, cho bà một vai diễn.
“
Mẹ Ninh lập tức cười, “Được, được, vai diễn nhỏ cũng được, mẹ không kén, chỉ cần lộ mặt thôi.”
Thật ra bà biết rất rõ vị trí của mình, biết hiện tại bà không có tư cách gì để đàm phán.
Ninh Tôn chần chừ một chút, “Vậy đợi lát nữa,tôi dẫn bà đi gặp người đại diện của tôi, xem bên đó nói như thế nào.”
Nói xong, Ninh Tôn quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Buổi tối ăn cơm xong anh đưa bà ấy đi, em không cần đi cùng, em ở nhà là được rồi.”
Hứa Thanh Du gật đầu, “Em biết rồi.”
Kêu cô đi, cô cũng không muốn đi.
Buổi trưa không có việc gì làm, ba người liền ngồi trên sô pha xem TV.
Hứa Thanh Du giả vờ trong lòng có phiền muộn, muốn nói chuyện với Ninh Tôn.
Vì vậy một lúc sau, cô đột nhiên đến gần ôm lấy tay Ninh Tôn, ghé vào tai anh ta, động tác trông rất thân mật, “Em có chút chuyện muốn nói với anh, vào phòng đi.”
Ninh Tôn sửng sốt, chủ yếu là do Hứa Thanh Du đột nhiên tới gần khiến anh ta ngơ ngác.
Nhưng sau đó anh ta phản ứng lại, có lẽ là Hứa Thanh Du có chuyện mà nói trước mặt mẹ anh ta thì không tốt lắm.
Anh giơ tay ôm lấy Từ Thanh Du, “Đi thôi”
Mẹ Ninh chỉ đành coi như không nhìn thấy hành động của hai người họ.
Người trẻ tuổi gặp chuyện nhàm chán là điều bình thường.
Hai người vào phòng, sau khi đóng cửa lộ ra căng thẳng.
Hứa Thanh Du có chút không thoải mái, vén mái tóc hai lần hắng giọng, “Quan hệ của hai chúng ta, anh không nói cho mẹ anh biết sao?”
Ninh Tôn suy nghĩ một chút, “Tạm thời chuyện này đừng nói ra, anh không muốn