Cố Tư và Ninh Tôn ăn tối, sau đó đi dạo quanh trung tâm thương mại.
Cũng sắp hết giờ nghỉ trưa, Ninh Tôn mới rời đi.
Vốn dĩ anh muốn đưa Cố Tư về nhà, Cố Tư lắc đầu, “Một lát, tôi có chuyện cần giải quyết, nên cũng không về nhà lúc này.” Ninh Tôn gật đầu, “Vậy thì cô ở bên ngoài một mình, nhớ cẩn thận.” Cố Tư cười, “Được rồi, tôi biết rồi.” Giữa thanh thiên bạch nhật, sao có thể xảy ra chuyện gì được.
Cố Tư đợi Ninh Tôn đi khỏi, rồi cũng đi ra khỏi trung tâm thương mại.
Cô ấy đưa tay lên hướng thứ trên ngón tay của mình về phía mặt trời.
Món đồ này, còn có thể được người khác tặng cho sao? Thứ lỗi cho cô, thực ra cô chưa gặp chuyện như vậy bao giờ Cô nghĩ mấy món này chỉ nên do bạn trai hoặc bạn gái tặng.
Nhưng rồi nghĩ lại, nhẫn cưới của nàng lúc trước, cũng là bà Trì mua cho.
Nếu suy nghĩ kỹ, thì cũng không phải là của Trì Uyên đưa.
Nên cũng không có phải bận tâm như thế.
Cố Tư thở dài, để bản thân không nghĩ nhiều nữa.
Cô bắt taxi đến cửa hàng bánh ngọt.
Mạnh Sướng ngồi bên trong, đang nói chuyện điện thoại.
Thấy Cố Tư đến, cô nhanh chóng chỉ vào chiếc điện thoại trên tay, không phát ra tiếng dùng môi mấp máy nói cho Cố Tư đây là ông chủ cho thuê nhà, ông chủ nói là bây giờ sẽ đến đây ngay lập tức.
Yêu Lại Từ Đầu- Cố Tư- Trì Uyên Thi Tư Cố Tư nghe xong, gọi điện thoại cho Tư Thư sang đây Tử Thư ở bên kia nghe, cũng giống như lần trước nói là sẽ lập tức đến ngay.”
Cố Tư thở phào nhẹ nhõm, “Ừm, anh đến là tôi an tâm rồi.” Tử Thư bảo cô đừng hoảng sợ, nói một lát nữa sẽ tới đó, cứ giao hết cho anh.
Sau đó tắt điện thoại.
Cố Tư bước vào cửa hàng bánh ngọt, ngồi xuống một chiếc ghế.
Mạnh Sướng mỉm cười, “Chủ nhà nói là đã ra ngoài rồi, chắc cũng sắp đến, chị suy nghĩ thử xem làm sao ép giá thuê nhà xuống, ở đây kinh doanh ế ẩm vậy, tiền thuê nhà cao quá, thật là khó có lời.” Cô nàng còn nói tiền thuê nhà của mình cho Cố Tư, để Cố Tư ép giá thuê xuống thấp hơn giá của cô nàng.
Cố Tư gật đầu, “Được rồi, tôi biết rồi.” Trước khi chủ nhà đến, xe của Tử Thư đã chạy tới trước.
Trước khi xe của Tử Thư dừng lại, Cố Tư nhanh chóng đứng dậy và đi ra cửa.
Nhưng Tử Thư không đến đây một mình, Trì Uyên cũng xuống xe.
Cố Tư sững sờ.
Trì Uyên không có biểu hiện gì đặc biệt, vừa nhìn thấy Cố Tư liền đi