- Nhím Răng nanh, nhiều...nhiều nhím răng nanh như vậy!- Trời ạ, cái này phải tới gần mấy trăm đầu ?- Còn có Độc Nhãn Thằn TLằn, Hỏa Diễm Mã, Bạch Tuyết Yêu mãng. . . Làm sao có thể nhiều yêu thú nhất giai như vậy?Đám người nhìn thấy rõ ràng, vô số yêu thú đang lao nhanh đến phía này, tiếng lao nhanh giống như là biển gầm, phô thiên cái địa.- Không đúng, còn có yêu thú cấp hai!- Đúng rồi, là Ngân Nguyệt Thanh Lang, còn có Đại Địa Thương Hùng.- Làm sao có thể, yêu thú cấp hai bên trong còn có Tam Vĩ Yêu Hầu nữa sao?- Chạy mau, chạy!!!Mọi người sắc mặt cuồng biến, đội hộ vệ tuy nói chỉ có Tô Hàn, Tô Minh Hiên cùng Tô Minh Huy ba người là Long Mạch cảnh, những người khác là Long Huyết cảnh , có thể so sánh với yêu thú cấp hai.Nhưng nhiều như vậy yêu thú cấp hai, bọn hắn há có thể là đối thủ?Mà nếu trong chiến đấu cùng cấp, yêu thú so với nhân loại đều mạnh hơn, một đối một đều khó mà chiến thắng, huống chi về số lượng còn kém nhiều như vậy?Mấu chốt nhất là, trong đó còn có yêu thú cấp hai đỉnh tiêm Tam Vĩ Yêu Hầu, loại yêu thú tầng thứ này, Bàng Thanh cũng không phải là đối thủ!- Chết rồi, chúng ta đã đi quá sâu!Bàng Thanh vẻ mặt âm trầm, thấy nhóm lớn yêu thú đang lao nhanh đến, không khỏi mắng một câu.- Làm sao bây giờ? Nhiều yêu thú như vậy?Tô Minh Hiên cùng Tô Minh Huy sắc mặt trắng bệch, bọn hắn chưa từng thấy loại tràng cảnh kinh khủng như vậy, vẻn vẹn chỉ uy thế thôi, liền khiến hai người bọn họ hoảng hốt tới cực điểm.- Nhanh lên!Hồ Phong cùng Trương Hải hai người đều vọt tới, một phát bắt lấy hai người Tô Minh Huy, dùng tốc độ cực nhanh lao đi.Bàng Thanh nắm lấy Tô Hàn, Tô Hàn cũng không phản kháng.Mặc dù cảnh giới hắn còn có đấy, nhưng chỉ là giới hạn trong công kích mà thôi, loại tốc độ và phòng ngự này, vẫn phải dựa vào thực lực bản thân.- Không tốt, sắp đuổi tới rồi!Chạy trốn được một lát, Bàng Thanh sắc mặt đại biến, bởi vì nhóm lớn yêu thú cách bọn họ không xa, cũng chỉ vài trăm mét mà thôi.Nhanh chạy đi! Hồ Phong quát.Quang minh ngay ở phía trước, nhưng mà có chút không còn kịp rồi.Bàng Thanh răng khẽ cắn, quát:- Các ngươi mang theo Tô Hàn công tử đi, ta tới đoạn hậu!- Không được!Hồ Phong cùng Trương Hải đôi mắt đều đỏ lên, bọn hắn theo Bàng Thanh thời gian dài như vậy, tình cảm tự nhiên cực sâu.Lưu lại đoạn hậu?Chẳng qua là chịu chết mà thôi!-Nhanh lên! ! !Bàng Thanh quay đầu nhìn về phía Hồ Phong: Cho dù là chết, cũng phải giữ được tính mệnh ba vị công tử!_ Cho dù là chết, cũng phải giữ được ba vị công tử tính mệnh!- Đại ca!- Không có thời gian, nhanh cút cho ta! ! !.Bàng Thanh gầm thét.Hồ Phong cùng Trương Hải trong đôi mắt tràn ngập nước, cảm thấy bất lực, nắm lấy Tô Hàn liền muốn ly khai.- Các ngươi đi trước. Tô Hàn thân ảnh lui lại một bước, bình tĩnh nói.- Cái gì? !Trương Hải thấy vậy, cả giận nói: - Tô Hàn công tử, ngươi cũng đừng làm cho chúng ta loạn thêm!Tô Hàn không để ý tới hắn, mà nhìn về phía Bàng Thanh, mỉm cười:- Hắn là Khách khanh Tô gia, ta tất nhiên không thể trơ mắt nhìn hắn chết.- Tô Hàn công tử, đừng có khoe khoang!. Bàng Thanh vội la lên.Hắn hiểu được, chính mình lưu lại cũng chẳng qua là tử vong mà thôi, nhưng ít nhất hắn có thể kéo dài một chút thời gian, cho đám người Tô Hàn giết ra một con đường sống.Thế nhưng Tô Hàn bây giờ lại không đi?- Tô Hàn công tử!!!. Hồ Phong cùng Trương Hải cũng mở miệng.- Các ngươi đi trước. Tô Hàn nói.- Đừng để ý tới hắn, hắn nguyện ý chịu chết thì để hắn lại nơi này đi! Tô Minh Hiên hô.Hắn thật sự bị dọa cho phát sợ, ở lại đây, sợ rằng sẽ bị bầy yêu thú kia đạp cho thành thịt nát!- Tô Hàn công tử cũng là vì chúng ta! Hồ Phong cắn răng nghiến lợi nói.Giờ này khắc này, hắn đối với hai người Tô Minh Hiên cùng Tô Minh Huy này, thật sự chán ghét tới cực điểm.- Im miệng!Tô Minh Hiên quát: - Hồ Phong, ngươi dám nói với ta như vậy? Ta cho ngươi biết, vợ con ngươi đều ở Tô gia ta, nếu chúng ta xảy ra chuyện gì, ngươi cũng đừng hòng khá hơn!- Ngươi!Hồ Phong cơn giận dữ trong lòng dâng lên, nhưng nghĩ tới thê tử