Tinh thần của lớp mình tăng lên hẳn.- Vậy là ngon, làm thêm quả nữa là đẹp.
Ê Duy còn sống không mậy?- Hết trận phải...bồi bổ...cho bố.- Ráng đi rồi lát tao bảo em yêu mày bơm oxy cho.- Đựu...Mình cũng thấm máu rồi, nãy giờ liên tục chạy vượt tuyến lại còn bắn phá đội bạn nữa.
Miêu tả tấn công dữ dội vậy thôi chứ không phải lúc nào cũng chuyền vượt tuyến thành công, có khi mới chạy được nửa đường mất bóng lại hộc tốc chạy về.
Ở chiều ngược lại thì đội bạn cũng bị đội mình hành cho ra bã, giờ ông nào ông nấy nhìn mặt không còn miếng máu.
Bất ngờ là bên đó có thay đổi ngay lúc này.
Cứ tưởng sau khi bị gỡ hòa sẽ tràn lên tấn công nhưng tiền đạo chủ lực thay ra nghỉ và thế bằng hậu vệ.
Sau đó thì họ cứ chuyền qua chuyền lại câu giờ.- Méo ổn rồi.
- thằng Sơn chạy lại phía mình.- Bệnh gì?- Chúng nó câu giờ cho hiệp phụ.- Thì mình cũng từ từ thôi lo gì?- Hiệp phụ bên đó phát bóng, nó cho tiền đạo chính ra nghỉ lấy sức lát hiệp phụ vô lại, thằng đó mà khỏe lại chút như hiệp một thì đội mình tạch.- Bị thay ra rồi sao vô lại được? Với cả cao lắm nó làm được 1 trái rồi minh gỡ lại thôi.- Cấp trường mình làm gì có luật thay người, mệt ra nghỉ khỏe vô quất tiếp.
Với lại luật bàn thắng vàng, vào phát là hết trận luôn.- Ơ đù...- Giờ mày lên cắm trên đó luôn đi, chúng nó về thủ hết rồi.
Khoảng mười phút nữa mà không lấy lại được bóng thì nghỉ khỏe, dưỡng sức cho hiệp phụ.- Ok.Vần qua vần lại một hồi thì đội mình vẫn không cướp được bóng, còn đội bạn thì cứ nhởn nhơ mà câu kéo thôi.
Hai mươi phút cuối hiệp hai đá đấm đúng ru ngủ luôn.- Rồi giờ chuẩn bị hiệp phụ.
Thằng tiền đạo chính bên nó chắc giờ hồi đủ máu rồi, không cản được nó là thua luôn đó.- Hiệp hai nó đuối rồi mình mới vùng lên được, giờ nó khỏe lại thi chắc mình tao cản hơi khó.- Nếu tao về bọc lót cho mày chắc ok, mà sợ thằng nhôi số 8 đó thôi, cỡ nó chắc chả thua thằng số 10 bao nhiêu đâu.- Kéo một thằng tiền đạo về làm chậm nó là được mà.- Không được, nếu mà kéo về sớm quá thì hậu vệ nó dâng lên luôn mình cũng tạch.
Một trong hai thằng Cảnh hoặc Minh phải trám chỗ tao ngay lúc tao rời vị trí cơ, muộn quá thì thằng số 8 rảnh chân, sớm quá thì nó tổng tấn công, đường nào cũng tạch.- Tụi tao chạy về kịp mà?- Nhắm tụi mày còn sức chạy liên tục thêm 10 phút nữa không? Một hai lần thì được chứ thay đổi vị trí liên tục là giống thằng Duy đó.Tiến thoái lưỡng nan, kèo thua chặt vầy bắt làm sao đây.- Thật ra thì...còn một cách.
- thằng Sơn nói bằng một giọng bí hiểm.- Cách nào?- Để tao ra hỏi cô Thu đã.Cách méo gì lại phải đi hỏi cô chủ nhiệm không có chuyên môn vậy thằng này.
Chả hiểu nó nghĩ gì.
Thấy nó ra to nhỏ gì đó với cô Thu rồi cô ra to nhỏ tiếp với trọng tài.
Lúc bả quay lại thì gật đầu với thằng Sơn nên thằng cu thẳng tiến ra chỗ...bé Kiều.- Ê Cảnh mày ra nghỉ chút được không?- Cho tao nghỉ luôn cũng được, mệt thấy mẹ rồi.
Thằng Trí thay tao hả?- Không, Diễm Kiều.- Ơ đậu, sao được?- Luật đâu có nói là bóng đá nam đâu, chỉ nói giải bóng đá toàn trường thôi mà.
Tao nhờ cô Thu hỏi trọng tài rồi, vì luật chưa quy định nên ai tham gia cũng được, miễn là thành viên trong lớp.- Giờ quan trọng thằng Duy có cho vợ yêu nó vô không thôi.- Sao...hỏi tao?!?- Vợ mày kêu tao hỏi, mày không thích là nó không vào.- À ờ ờ, chơi luôn chứ bệnh gì cữ.- Ngon.Vì nước quên thân vì dân phục vụ.
Vậy là lần đầu tiên trongl lịch sử bóng đá trường mình có một nữ cầu thủ.
Sau giải năm đó thì các sếp mới soạn lại luật là chia ra rõ ràng, còn vào lúc đó thì luật chưa có nên lớp mình chơi tất tay luôn.
Thế kỉ 21 rồi ai còn định kiến con gái phải yếu đuối nữa.
Yếu đuổi trong tay mình là đủ rồi, còn không cứ đi giải cứu thế giới như Tifa trong Final Fantasy 7 ấy, wibu forever (bạn không biết wibu là gì? Ừ mình cũng thế, nghe hay hay thì thêm vào thôi).- Ê bộ hết người rồi à? - thanh niên áo số 8, mình méo biết tên mà cũng méo muốn biết, nghe cái giọng là thấy khả ố rồi.- Ừ, hết rồi!Mình đáp cụt lủn nên lão im luôn.
Để cổ vũ cho mình bé Kiều cũng đặt một áo đấu với số của mình thành ra hai đứa như mặc áo đôi.
Vấn đề nảy sinh là trùng số thi đấu nên mình lột áo thằng Trí, tội thằng nhỏ chả xơ múi được miếng nào toàn bị bóc với lột.Vào hiệp phụ đầu tiên lớp 11A3 được cầm bóng và bắt đầu triển khai thế tấn công.
Kịch bản giống như hiệp một sau một hồi vờn qua lại thì bóng đến chân lão Lương.
Mình cố gắng áp sát để không cho lão khoảng trống.
Lườm rau gắp thịt mãi lão cũng có cơ hội để vượt qua mình, đúng lúc đó thì thằng Sơn chạy tới hỗ trợ.- Tới đúng lúc lắm!Lão nói rồi chuyền lật cánh vào trung lộ.
Vậy là đúng với dự kiến nếu lão bị kèm chặt thì ông nội số 8 sẽ lãnh nhiệm vụ ghi bàn.
Quá trống trải, bóng di chuyển dần tới cây làm bàn thứ hai của lớp 11A3.
Thế nhưng lớp mình cũng không phải toàn lũ não phẳng, khi lão Lương bị khóa còn thằng tiền vệ được rảnh chân thế nào lão cũng chuyền cho nó.
Bé Kiều như từ dưới đất chui lên chặn đường bóng rồi bật gót ngược lại phía sân đội bạn.
Cơ hội cho Khương Duy tỏa sáng là đây.Mình dồn hết công lực cho lần phản công này chạy như chưa từng được chạy.
Giành được bóng và vượt qua được cụ hậu vệ bù nhìn, mình dốc bóng dọc đường biên cánh trái, chuẩn bị lạng vào vòng cấm địa thì bị lão Lương đuổi kịp.
Thanh niên được nghỉ cả nửa tiếng có khác, mới lên tấn công đã kịp về phòng thủ còn trước cả hậu vệ.- Lần này chú đứng hòng thoát.Mình ngó nghiêng qua