Nghe thấy thế, Ninh Tịch lập tức quẳng sự ngượng ngùng sang một bên: "Xong rồi à? Tất cả sao?"
Lục Đình Kiêu gật đầu.
Ban đầu Ninh Tịch còn lo mình đọc không hiểu.
nhưng không ngờ Lục Đình Kiêu lại không để cô xem những quá trình phức tạp đó mà trực tiếp đưa kết quả đến trước mặt cô.
Địa chỉ IP gửi email là từ chung cư Châu Giang Đế Cảnh của Ninh Tuyết Lạc, còn chủ nhân của tài khoản nặc danh ở nước ngoài là trợ lý của Ninh Tuyết Lạc - Thải Tình.
"Tôi còn tưởng mấy chuyện hack máy tính như thế này chỉ có trong phim thôi chứ! Muốn biết chủ tài khoản phải đột nhập vào hệ thống ngân hàng...!đây như kiểu chuyện không thể ấy."
Ninh Tịch kích động đến mức nửa ngày nói không ra lời, cuối cùng cô ôm chầm lấy Lục Đình Kiêu: "Boss đại nhân! Anh siêu quá đi mất thôi!"
Lục Đình Kiêu: "..."
Vào giờ phút này, Lục Đình Kiêu không thể không nhìn thẳng vào một vấn đề.
Giờ Ninh Tịch đúng là đã hoàn toàn tin tưởng anh, nhưng mà, sự tin tưởng của cô có hơi quá rồi...!thậm chí còn quên mất anh là một người đàn ông!
Đơn giản mà nói, cô coi anh là thầy tốt bạn hiền, thậm chí còn là cha...!cô không hề coi anh là một đàn ông bình thường.
Đây quả thật là một vấn đề khiến người ta phải đau đầu.
Nhưng đây cũng là một dấu hiệu tốt, thời cơ mà anh đang chờ đợi cuối cùng cũng sắp đến rồi.
"Cô định xử lý chỗ chứng cứ này như thế nào?"
Sau khi điều chỉnh lại tâm tình Lục Đình Kiêu hỏi cô.
"Không cần công bố vội đâu, cứ để cho Ninh Tuyết Lạc làm ầm ĩ nữa đi, cô ta càng làm to chuyện thì sau này ngã lại càng đau.
Tôi chuẩn bị...!chuẩn bị..."
"Chuẩn bị cái gì?"
"Ưm...!Lục Đình Kiêu, anh đỡ tôi một chút, sao tự nhiên tôi lại thấy mặt đất lại quay cuô..."
Chữ “cuồng” còn chưa ra khỏi miệng, trước mặt Ninh Tịch đã tối sầm, khuỵ một cái ngã xuống đất.
"Ninh Tịch!" Lục Đình Kiêu biến sắc nhanh chóng đỡ lấy cô.
Thân thể mềm mại của người trong lòng nóng rực như một quả cầu lửa, anh đưa tay sờ lên trán cô, quả nhiên nóng bỏng tay.
Trước đó, anh cũng có phát hiện ra nhưng anh