"Tòa soạn mấy người chẳng phải cũng có chuyên mục ẩm thực sao? Mau gọi tới đi! Cơ hội trời cho đấy!"
"Đúng đúng đúng, tôi phải gọi điện mới được! Biên tập mục ẩm thực của chúng tôi chính là fan não tàn của Thái lão gia đấy, ngay cả hình nền máy tính cũng là hình Thái lão gia đang nấu ăn! Lúc trước tôi bảo anh ta tối nay William Fei sẽ tới mà anh ta còn chả thèm đến, bây giờ nếu bảo anh ta Thái lão gia cũng tới thì chắc anh ta sẽ hối hận đến chết luôn ha ha ha..."
Trong góc, Tiểu Đào đã kích động đến nỗi sắp kéo gãy cả tay Ninh Tịch: "Aaaaaaaaa! Thái lão! Thái lão! Thái lão! Là Thái lão gia thật kìa! Chị Tịch tuyệt quá! Giống y như cái chuông nhỏ ý! Muốn ai tới thì người đó sẽ tới! Rốt cuộc là chị gọi điện thoại lúc nào? Sao em hoàn toàn không biết?"
Ninh Tịch: "..."
Cô chưa hề chạm vào điện thoại có được hay không? Còn chuông nhỏ là cái quái gì...!Truyện Đô Thị
Khi Thái Phụng Hiền xuất hiện cô cũng sợ ngây người, còn tưởng mình đang gặp ảo giác nữa đấy.
Hơn nữa cô còn có thể khẳng định chắc chắn rằng, Thái lão gia không phải do YS mời đến.
Không nói đến việc tên kia có thể mời được hay không, mà nguyên cái việc hắn ta chỉ thấy hứng thú với chuyện bỡn cợt cô thì không thể có hành động cứu giá oách như này được...
Vậy thì người giải vây cho cô là ai?
Chẳng lẽ...
Trái tim Ninh Tịch khẽ động, trong đầu cô xuất hiện gương mặt nhìn nghiêng lạnh lùng của người nào đó.
Người duy nhất có thể mời được lão tiên sinh Thái Phung Hiền có lẽ cũng chỉ có...
Giám đốc khách sạn lập tức chạy ra nghênh đón, nhiệt tình chào hỏi: "Thái lão, sao ngài tới mà không báo trước để tôi cho người đi đón! Này...!thế này thất lễ quá!"
Thái Phụng Hiền xua tay: "Không cần phiền toái như vậy."
Thái Thừa đứng một bên cũng giải thích: "Cha cũng là do được người nhờ vả nên mới đột nhiên quyết định đến đây."
"Thì ra là như vậy..." Giám đốc tỏ vẻ đã hiểu rồi liếc về phía Ninh