Lục Đình Kiêu chậm rãi gõ lên tay vịn của ghế: "Thủ tục nhập học của Tiểu Bảo thế nào rồi?"
"Em làm việc thì anh cứ yên tâm đi, muốn vào học lúc nào cũng có thể!"
...
Biệt thự Ninh gia.
"Tuyết Lạc về rồi! Tối nay có vui không? Mau nói cho mẹ nghe nào!" Trang Linh Ngọc biết tối nay Tô Diễn cầu hôn cho nên cố ý chờ con gái về.
Nhìn vẻ mặt mong đợi của Trang Linh Ngọc, Ninh Tuyết Lạc lộ ra một nụ cười mỉm gượng gạo: "Mẹ, để lúc khác con nói cho mẹ, nay con hơi mệt nên về phòng trước đây..."
"Hửm? Mệt mỏi?" Thấy con gái vào phòng rồi khép cửa lại.
Trang Linh Ngọc khó hiểu nhìn ông chồng của mình: "Tuyết Lạc làm sao vậy?"
Ninh Diệu Hoa đặt tờ báo trong tay xuống, trực giác ông ta mách bảo có chuyện gì đó đã xảy ra.
Vì vậy liền gọi hầu gái vẫn chăm sóc Ninh Tuyết Lạc đến.
"Lão gia tìm tôi ạ?"
"Tiểu Linh, cô đi hỏi thăm chút xem tối nay xảy ra việc gì, sao tiểu thư lại tự nhốt mình trong phòng?" Ninh DIệu Hoa trầm giọng.
Trang Linh Ngọc liền phụ họa: "Đúng vậy, hơn nữa sắc mặt có vẻ không tốt lắm, chẳng phải hôm nay Tô Diễn cầu hôn con bé sao? Theo lý thì nó phải vui vẻ mới đúng chứ? Chẳng lẽ đang xấu hổ?"
Lúc này cô hầu gái vội vàng mở miệng: "Lão gia! Phu nhân! Mới không phải đâu! Tối nay Đại tiểu thư nhà chúng ta phải chịu ủy khuất thì có!"
Ninh Diệu Hoa nghe thấy vậy lập tức đổi sắc mặt: "Cái gì? Chịu ủy khuất? Ai dám cho con gái bảo bối của ta chịu ủy khuất? Là thằng nhãi Tô Diễn kia sao?"
Hầu gái lắc đầu liên tục: "Sao có thể là Tô thiếu gia được ạ! Tô thiếu gia thương Đại tiểu thư còn không hết!"
"Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mau nói cho rõ!" Trang Linh Ngọc la lên.
"Lão gia, phu nhân, chuyện đêm nay khá phức tập, nhất thời tôi cũng chẳng thể nói rõ cho hai người được...!hai người cứ tự xem thì hiểu!" Cô hầu gái nói xong liền cầm điện thoại