Ninh Tịch ngồi giữa một đống máy chơi game, đồ ăn vặt, đột nhiên có cảm giác mình là thú cưng đang chờ chủ nhân âu yếm!
Một lát sau, Trình Phong, Thạch Tiêu, Hùng Chí còn có mấy người khác nối đuôi mà vào.
Mấy thuộc hạ khác chưa từng gặp Ninh Tịch nên thấy trong phòng Lục Đình Kiêu có một cô gái nhỏ xinh đẹp đều rất kinh ngạc.
Thạch Tiêu với Hùng Chí nhìn Ninh Tịch đang ngoan ngoãn ôm tạp chí ngồi trên salon thì khóe miệng co giật!
Lúc này Ninh Tịch nào có tâm tư ăn uống vui đùa chứ, cô len lén nhìn Lục Đình Kiêu một cái, thừa dịp anh đang chuyên tâm vào công việc thì nhanh chóng gửi cho tên khốn khiếp nào đó một cái tin nhắn:
[Họ Vân kia, anh là con rùa đen khốn khiếp!!!!!!!!!!!!!!!! ]
Để bày tỏ rõ ràng sự tức giận còn kèm thêm vô số dấu chấm than.
Rất nhanh đối phương đã trả lời lại
[Y củ cải: Cô dám nói lại lần nữa!]
Má! Còn dám uy hiếp cô cơ đấy.
[Như anh mong muốn, đồ con rùa đen khốn khiếp!!!!!!!!!!!!!!!! ]
[Y củ cải: Ninh Tịch! Cô muốn chết!]
Ninh Tịch nhìn hàng chữ này thì cả giận: [Làm chuyện thất đức còn không cho người khác nói hả! Không đánh được người ta ngoài sáng thì đánh lén trong tối đó phỏng! Cái loại hành động hèn hạ vô sỉ như thế nói anh là con rùa đen còn là sỉ nhục nó đó!!!]
Đại khái là mười mấy giây sau đối phương mới trả lời lại: [Y củ cải: Tôi đánh lén?]
Ninh Tịch tiếp tục múa tay thật nhanh trên bàn phím rồi gửi đi: [Không phải anh thì là ai! Đừng bảo tôi là Philo với Alice không phải người của anh!]
Lần này bên kia chả tốn mấy giây đã trả lời: [Y củ cải: Mấy người gặp nhau?]
Ninh Tịch hừ một tiếng: [Nói nhảm! Nếu không nhờ tôi thông minh dũng mãnh thì cái mạng nhỏ cũng mất! Tất nhiên đây không phải vấn đề chính, đừng có mà đánh trống lảng!]
[Y củ cải: Honey, cái này tất nhiên là điểm chính rồi!]
!.
.
Cùng lúc đó tại một hộp đêm ngầm nào đó tại Las Vegas.
Ánh đèn lóa mắt cùng