Nghe thằng thanh niên kia nói, Ninh Tịch hơi sững sờ, đây là em trai ruột của Jeffrey kia sao...
Loew có chút không vui vì thái độ của Ninh Tịch nhưng vừa dứt lời đã thấy cánh tay của cô gái trước mặt chợt lóe lên, chùi chỏ hung hăng đập vào mặt hắn ta.
"Mày nói cái gì? Vừa nãy nghe không rõ." Ninh Tịch hời hợt hỏi một câu
"Mày...!con đ ĩ thối này, mày dám đánh tao!" Loew ôm khuôn mặt sưng vù ngồi bệt dưới đất, hung tợn nhìn Ninh Tịch rồi gào to với đám người sau lưng: "Đánh nó cho tao, đánh chết nó, tối nay nhất định tao phải làm chết nó!"
Thấy Loew gào rú, đám người kia rốt cuộc cũng tỉnh lại, vừa rồi một chiêu cùi chỏ sang ngang xinh đẹp của Ninh Tịch khiến bọn họ cũng ngẩn ra.
"Loew, rốt cuộc là anh muốn đánh chết cô ta, hay là làm chết cô ta? Chẳng lẽ đánh chết rồi vẫn có thể làm à?" Một tên đầu trọc trong đám đó tò mò hỏi.
"Buddy, chuyện của tao liên quan bà gì đến mày! Còn không lên cho tao!" Loew tức giận mắng.
Theo tiếng nói của Loew, đám người tên trọc nhanh chóng lao về phía Ninh Tịch.
"Chờ một chút." Ninh Tịch vặn vặn đầu.
"Cô em, cô em muốn xin tha sao!" Tên Buddy đầu trọc quát lạnh.
Ninh Tịch sải bước chân đi sang một bên lấy mấy cây gậy sắt, rồi đem mấy cây sắt đó nhét vào tay đám người kia.
Hành động của Ninh Tịch khiến đám người kia trố mắt nhìn nhau, có chút khó hiểu.
"Ok, bây giờ chúng mày tới đi." Ninh Tịch vỗ tay một cái, hài lòng gật đầu.
Quá yếu thì chơi hổng có vui nha, như này thì đỡ hơn một chút!
"Con mẹ nó, xem ra mày chán sống thật rồi!"
"Con đ ĩ này dám xem thường chúng tao, muốn chết rồi!"
Hành động của Ninh Tịch trong mắt đám người này hiển nhiên bị hiểu thành đang khiêu khích cùng khinh thường bọn họ, dẫu sao cũng là đàn em ưu tú của bang Solomon làm sao có thể chịu được nhục nhã này!
Tất nhiên, cái gọi là đàn em ưu tú cũng chỉ do bọn họ tự phong.
Lấy tên đầu trọc làm đầu, mấy người