Hồ Hồng Đạt càng nghĩ càng hoảng, vội vã vắt óc ra dỗ dành: "Bà xã… bà xã tha thứ cho anh thêm một lần này nữa thôi được không? Anh bảo đảm sau này sẽ không lừa dối em nữa!"
Lúc này, ông ta không tự chủ được mà nghĩ đến những điểm tốt của Minh Phương Phương.
Ngoài chuyện kết hôn nhiều năm mà không sinh được đứa con nào cho ông ta ra thì cô rất xinh đẹp lại hào phóng hiểu chuyện, từng ấy năm vẫn ấm ức chịu khổ sở ở bên cạnh chăm sóc cho ông ta...!không những thế cô còn là một sự trợ giúp mạnh mẽ cho sự nghiệp ông ta…
Không được! Bây giờ ông ta tuyệt đối không thể ly hôn với Minh Phương Phương được!
"Bà xã, thật đấy, anh có thể thề!"
Nhưng mà lần này, Minh Phương Phương lại không tin tưởng ông ta như những lần trước nữa, giờ ánh mắt của cô ta lạnh đến mức đáng sợ: "Ha ha ha, không lừa tôi? Được thôi, vậy ông nói tôi nghe tại sao ông lại che chở con ả đó đủ kiểu như thế?"
Minh Phương Phương gằn từng chữ một hỏi.
"Anh…" Hồ Hồng Đạt bị ánh mắt của Minh Phương Phương làm cho phát hoảng: "Anh...!anh...!bị con đàn bà đó mê hoặc...!nhất thời hồ đồ!"
Tia hy vọng cuối cùng trong mắt Minh Phương Phương cuối cùng cũng lụi tàn: "Nói dối… ông đang lừa gạt tôi! Con đàn bà đó đang có thai! Con ả đó đang có thai đúng không!!!"
Ngoại trừ lý do này ra, cô ta không nghĩ ra nguyên nhân nào khác có thể khiến một gã đàn ông luôn đặt lợi ích lên hàng đầu như ông ta đi bảo vệ con đàn bà ấy.
"Anh…" Hồ Hồng Đạt biết mình không thể giấu nổi nữa: "Phương Phương, anh là đàn ông! Đâu có thằng đàn ông nào có thể chịu đựng được việc mình tuyệt hậu? Em vẫn mãi không thể có con, ba mẹ ngày nào cũng giục giã, em bảo anh phải làm sao bây giờ…"
"Thế cho nên ông mới đi ngoại tình? Thế cho nên ông phản bội tôi? Ông với con tiện nhân đó coi tôi như một con ngốc để lừa gạt đúng không? Hồ Hồng Đạt! Bao nhiêu năm nay tôi đối đãi với ông như thế nào? Chỉ vì tôi không thể sinh con cho ông? Ông rốt cuộc có còn lương tâm không?"
"Anh…"
"Nếu đã muốn có