Lấy được câu trả lời từ miệng Lục Đình Kiêu, tất cả mọi người trong trường đua đều ngốc luôn.
Thật sự là bạn gái của Lục Đình Kiêu!
Mấy chục năm Lục Đình Kiêu sống như khổ hạnh cao tăng, lạnh lùng vô tình không gần nữ sắc, đã bao lần bọn họ thảo luận xem rốt cuộc kiểu con gái nào mới có thể giải quyết Lục Đình Kiêu.
Dịu dàng hiền tuệ, hay là cao quý lạnh lùng?
Đoan trang hào phóng, hay là nhu tình như nước?
Thậm chí họ còn nghĩ tới kiểu nữ cường trong thương giới như Lục Đình Kiêu nữa cơ!
Nghĩ tới vô số loại khả năng nhưng vạn vạn không ngờ tới! kiểu người Lục Đình Kiêu coi trọng lại là một Tiểu Bạch Thỏ ngốc ngốc đáng yêu!
Một động vật nhỏ mềm mại, ngoan ngoãn dính trên người một người lạnh lùng ngạo mạn như Lục Đình Kiêu.
Mặc dù, sự kết hợp này vô cùng quỷ dị nhưng mà bọn họ phát hiện khi bên cạnh Lục Đình Kiêu có thêm cô bé này thì hơi thở lạnh lùng trên người anh cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
Nhất là khi ánh mắt Lục Đình Kiêu nhìn cô, nói là băng mùa đông tan thành nước mùa xuân cũng không quá!
Đơn giản chỉ là một thời khắc kì tích!
"Đúng là sống lâu mới thấy nha! Không ngờ tôi còn sống được tới ngày trông thấy bạn gái của Lục Đình Kiêu trông như thế nào! Loại hình như thế này! đúng là một lời khó nói hết!"
"Chẳng phải thế à! Đánh chết tôi cũng không tin Lục Đình Kiêu lại thích kiểu con gái thế này!"
"Tức chết tôi!!! Cứ tưởng Lục Đình Kiêu thích loại hình giống anh ấy, ít nhất cũng phải chín chắn đoan trang chứ, hại tôi còn giả vờ kiêu ngạo trước mặt anh ấy! Kết quả! anh lấy lại thích Tiểu Bạch Thỏ nhu nhược thế kia hu hu hu!"
"Rốt cuộc Lục Đình Kiêu nghĩ cái gì vậy? Hai người họ chẳng xứng đôi chút nào? Loại con gái này vừa nhìn đã biết cô ta chỉ biết làm nũng thôi, chẳng có lấy một chút nội hàm nào!"
"Haiz, mấy người đàn bà các cô thì biết cái gì? Kiểu con gái này mới có thể k1ch thích ý chí muốn bảo vệ của đàn ông! Lục Đình Kiêu có lạnh lùng thế nào đi chăng nữa cũng là đàn ông bình thường mà thôi!"
"Gì chứ! Lục Đình Kiêu còn lâu mới là đàn ông bình