Ninh Tịch nghẹn họng trân trối, vẻ mặt đưa đám nói: "Nhất định là bộ váy hôm nay đã ảnh hướng đến trình độ của tôi!"
Mạc Lăng Thiên bật cười ngay tại chỗ, miệng còn an ủi rằng: "Rất tốt, rất tốt, thế đã là không tồi rồi! Ít nhất cô cũng bắn trúng bia!"
Lục Đình Kiêu vuốt mái tóc của cô gái nhỏ, sau đó cũng rút súng ra bắn -- 6.
2 điểm.
Vừa vặn kém hơn Ninh Tịch một chút.
Mạc Lăng Thiên vỗ vỗ bả vai của Lục Đình Kiêu, lắc đầu than: "Người anh em! Tôi phục cậu rồi! Chắc đây là điểm số khó bắn nhất trong đời cậu rồi!"
Thế nhưng Lục Đình Kiêu lại rút súng ra bắn thêm một lần 6.
2 nữa… chuyện này quả thật còn khiến người ta ngu người hơn cả việc anh đánh trúng vòng 10 điểm!
Ninh Tịch không thèm để ý đến Mạc Lăng Thiên nói nhăng nói cuội, vui vẻ cọ cọ Lục Đình Kiêu nói: "Boss đại nhân, anh thật tốt ~~!"
Lục Đình Kiêu đang định nói chuyện thì điện thoại đột nhiên reo lên.
Màn hình hiển thị số điện thoại của nhà họ Lục.
Vẻ mặt của Lục Đình Kiêu hơi cứng lại, sau đó anh quay sang nói với Ninh Tịch: "Em cứ chơi đi, anh đi nghe điện thoại.
"
Nói rồi liếc mắt nhìn Mạc Lăng Thiên một cái, ý bảo anh ta trông chừng Ninh Tịch một lát giúp anh.
Mạc Lăng Thiên xua tay đầy ghét bỏ: "Đủ rồi, đi nghe cái điện thoại thôi mà cũng phải thế! Đi đi, đi mau đi!"
Lục Đình Kiêu vừa mới đi những người vừa nãy còn kiêng kị vì Lục Đình Kiêu giờ đã bắt đầu lớn tiếng xì xào thảo luận.
"Ha ha ha! Buồn cười chết mất! Vừa nãy ngay cả cô bé không biết gì cũng bắn được 7 điểm.
Thế mà có người còn không biết ngượng nói mình bắn rất tốt ha ha ha! " Lục Hân Nghiên ra vẻ khinh bỉ.
Cô gái ngồi bên cạnh nhún vai nói: "Đối với cô ta mà nói, có lẽ thế đã là không tồi rồi! Ít nhất người ta còn bắn trúng bia! Tôi còn kinh ngạc khi thấy cô ta bắn trúng bia nữa cơ!"
"Rốt cuộc Lục Đình Kiêu tại sao lại nhìn trúng cái đứa con gái vô dụng như cô ta chứ, tôi thật sự rất hiếu kì đấy! Các cô có ai đi hỏi thăm xem không?"
"Tôi không đi đâu! Chẳng qua nể mặt Lục Đình Kiêu mới khách sáo với cô ta thôi, còn bảo tôi chủ động làm thân với cô ta á? Não tôi có vấn đề à!"
!.
.
Ninh Tịch nghe mấy người đó bàn tán, vẻ mặt thản nhiên tiếp tục lau lau