"Quào~ Anh ~ Anh quản vợ anh đi nhé ~ Họ Tần kia tặng vợ anh một người, một người, một người kìa ~"
Ninh Tịch đạp một cái: "Là phụ nữ!!!"
"Ờ, là tặng vợ anh một người phụ nữ, một người phụ nữ, một người phụ nữ ~"
Ninh Tịch không nhịn được nữa nói: "Là tặng tôi quân át chủ bài trong phòng marketing của cổ, để giúp tôi phụ trách phần marketing và tiêu thụ! Hơn nữa giới tính là nữ!"
Lục Cảnh Lễ khinh bỉ xì một cái: "Đàn ông hay đàn bà với cô mà nói gì có gì khác nhau không?"
Ninh Tịch căm hận trừng mắt với anh ta, sau đó lại gắp một miếng thịt kho tàu thơm mềm chạy tới trước mặt Lục Đình Kiêu đang xử lí giấy tờ trong phòng khách: "A~~~~"
Lục Đình Kiêu liếc nhìn cô, há miệng.
Thịt kho tàu hầm vừa cho vào miệng đã tan ra, hơn nữa còn rất ngon, không biết cô làm thế nào mà ăn không thấy ngấy chút nào.
Lục Đình Kiêu từ trước tới giờ chưa từng quá thích ăn một món gì, nhưng sau khi anh ăn món do cô nấu xong, bắt đầu hiểu tại sao Lục Cảnh Lễ lại thích đồ ăn ngon đến thế.
Ninh Tịch đút xong, lập tức phát lời thề son sắt bên tai Lục Đình Kiêu: "Boss đại nhân, anh đừng nghe anh ấy nói linh tinh, phụ nữ hay đàn ông với em mà nói quả thật chẳng khác gì nhau vì đối với em mà nói...!thế giới này chỉ có hai giới tính, một loại là người khác....!còn một loại là anh thôi!"
Lục Cảnh Lễ đang vờ gập người xuống nôn mửa: "Ọe...!Cô đừng có nói ngon nói ngọt, anh tôi không dễ lừa thế đâu!"
Lục Đình Kiêu: "Ừm."
Lục Cảnh Lễ: "..."
Lục Đình Kiêu dặn, "Nếu người này là do Tần Sênh Nguyệt trực tiếp điều tới cho em, vậy em chú ý quan sát, khía cạnh marketing không phải trò đùa.
Có điều, nếu đây thật sự là át chủ bài dưới tay Tần Sênh Nguyệt, vậy chắc cũng không có vấn đề gì.
Sau, em đưa một bản sơ yếu lí lịch của cô ta cho anh, anh sẽ xem giúp em."
Ninh Tịch gật đầu lia lịa, "Được được, cảm ơn tình yêu nạ~"
Lục Cảnh Lễ: "..."
Thế méo nào cuối cùng lại thành ăn "đồ ăn cho chó" thế này? Anh ta vẫn còn đang muốn giữ dạ dày để ăn một bữa thật ngon đấy nhé!
"Đệch...! Tiểu