Các cô nương ở một góc la hét chói tai, Lục Cảnh Lễ nghe thấy liền cười ha hả mà quay mặt về hướng đó, không ngại trên môi nở một nụ cười thật hấp dẫn và sáng lạng…
Các cô nương thấy Lục Cảnh Lễ quay mặt về hướng này, lại còn cười vui vẻ lập tức mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch.
“Mọi người thấy Lục nhị thật đẹp trai a, một chút xấu xa đều không có.
“Quan trọng nhất chính là khí chất nam nhân nha, dù có đứng cạnh Giang Mục Dã đại minh tinh cũng không có bị hạ bệ”
“Lục Cảnh Lễ dù sao cũng là tổng giám đốc công ty Thịnh Thế giải trí, sau khi đi vào phòng, rất tự nhiên mà ngồi vào giữa Ninh Tịch và Giang Mục Dã.
Mọi người nhìn thấy thế đều là nhất nhất im lặng, tự nhiên cũng không ai có ý kiến gì, chỉ là ai nấy đều nhàn nhạt có chút hâm mộ.
Ở trước mặt Lục Cảnh Lễ, thân phận Ninh Tuyết Lạc thật sự có chút xấu hổ! Tùy ý hàn huyên cùng mọi người mấy câu, cũng không có ai để ý đến nàng.
Lúc sau cũng không nói chuyện nữa, chỉ có thể nhìn tất cả mọi người đang phóng ánh mắt cực kỳ hâm mộ về phía Ninh Tịch.
Ninh tịch vô ngữ mà nhìn hai người nam nhân bên cạnh là Giang Mục Dã và Lục Cảnh Lễ, cùng tất cả mọi người, ai ai cũng hâm mộ nhìn nàng, ngược lại trong miệng hạ giọng nói: “Lục nhị, bên kia nhiều chỗ như vậy sao ngươi không ngồi, hay ngươi đến ngồi bên cạnh Giang Mục Dã đi!”
Lục Cảnh Lễ trực tiếp gác hai chân.
“Tôi không muốn, tôi cứ thích ngồi giữa hai người các cô!”
Ninh tịch: “……” Con hàng này, có phải hay không lại muốn ăn đòn rồi?
“Đúng rồi, mới vừa rồi ta nghe sản xuất Vương nói cũng mời Lục Đình Kiêu, anh ấy đêm nay có tới không?” Ninh Tịch thuận miệng hỏi một câu.
Lục Cảnh Lễ môi nhấp nhấp ngụm rượu, ánh mắt đào hoa hướng lên ánh đèn sáng quắc, ngón tay khẽ động, vẻ mặt thú vị cùng gian ác: “Cô cầu xin tôi, tôi sẽ nói cho cô biết!”
Ninh Tịch khóe miệng nhếc lên, “Ý cậu muốn cùng tôi thừa nước đục thả câu?”
Nói xong, Ninh Tịch trực tiếp lấy điện thoại di động ra, tìm số di động của Lục Đình Kiêu gửi một tin