Nghĩ tới đây, Ninh Tịch không nhịn được mà hỏi dò: "Người trong hình là bạn trai cô...?"
Ánh mắt trong sáng của Trang Khả Nhi nhìn chằm chằm vào bức ảnh, tự hào nói: "Đây là nam thần của tôi! Có phải cực kỳ đẹp trai đúng không?"
"Hửm...!đúng...!đúng là đẹp trai..." Ninh Tịch cười khan.
"Chỉ tiếc là có đẹp trai nữa cũng vô ích...!anh ấy có bạn trai rồi..."
"Khụ khụ khụ khụ...!khụ khụ khụ...." Ninh Tịch lập tức ho khan như điên.
Trang Khả Nhi liếc Ninh Tịch một cái sau đó thở dài nói: "Cô nói xem...!tại sao gần đây trai đẹp cứ yêu nhau hết chứ?"
"..." Trai đẹp Ninh Tịch bày tỏ không cách nào trả lời.
"Cô có biết bạn trai của nam thần là ai không?" Trang Khả Nhi thần bí nói.
Ninh Tịch hồn nhiên lắc đầu một cái: "Không biết...!ai vậy?"
"Là một đối tượng xem mắt của tôi! Thề đó!"
"Này...!máu chó thế á?" Ninh Tịch rất phối hợp tỏ vẻ ngạc nhiên.
Trang Khả Nhi chống cằm, lầu bầu nói: "Lúc trước người nhà toàn giới thiệu quân nhân cho tôi.
Nhưng mà, ba tôi là quân nhân, ông tôi là quân nhân, ông ngoại cũng là quân nhân, ông cố cũng thế, ngay cả bà cố cũng vậy...! Tôi thật sự không muốn gả cho quân nhân nữa đâu! Cô có thể hiểu tâm trạng của tôi không?"
Ninh Tịch liên tục gật đầu bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc.
"Sau đó mẹ tôi cuối cùng cũng sắp xếp cho tôi coi mắt một người không phải là quân nhân, lúc đó thật ra tôi cũng khá là hài lòng.
Cho dù vừa nhìn đã biết anh ấy chả có hứng thú gì với tôi cả, thậm chí còn không muốn đến gặp tôi nữa kìa! Nhưng mà thế mới có cảm giác khiêu chiến đúng không? Cho nên có một lần em trai của anh ấy mở tiệc, tôi lập tức tới tham gia nhằm tạo cơ hội gặp mặt...!Sau đó ở bữa tiệc ấy...!tôi gặp được nam thần của đời mình..."
"Lúc ấy tôi vô tình trượt chân, suýt nữa thì té vào hồ bơi! Có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào tôi để chuẩn bị cười nhạo...!tôi cứ nghĩ lần đó thể diện của mình đi tong rồi, nhưng trong nháy mắt mà tôi hận không chết đi cho rồi, ngay tại lúc đó! Nam thần của tôi xuất hiện! Cô không biết lúc