"Vị này là?" Trang Tông Nhân đánh giá người đàn ông trước mặt bằng ánh mắt sắc bén.
"Tướng quân Trang, xin lỗi vì đã làm phiềm, cháu là bạn trai của tiểu Tịch."
"Ồ… Là thằng nhóc nhà họ Lục hả? Cậu đến để đón Tiểu Tịch hử?" Trang Tông Nhân tỏ vẻ hóa ra là thế.
"Vâng ạ."
Lúc này Ninh Tịch đã đứng dậy đi đến bên cạnh Lục Đình Kiêu: "Thưa ông, bác Trang, Khả Nhi, cảm ơn thịnh tình của mọi người, cháu xin phép đi trước ạ!"
Trang Liêu Nguyên "hừ" thêm tiếng nữa, không nói năng gì.
Trang Tông Nhân cho rằng Trang Liêu Nguyên vẫn còn bất mãn với chuyện Trang Khả Nhi và Lục Đình Kiêu không thành nên cũng không nghĩ nhiều liền nói: "Đi thôi, đi thôi, đi đường cẩn thận nhé."
Đúng lúc này Trang Khả Nhi vẫn luôn im lặng đột nhiên đứng bật dậy, cái ghế ma sát với mặt đất phát ra những tiếng ken két chói tai: "Lục Đình Kiêu! Anh thật quá đáng!!"
Cùng với tiếng hét giận dữ của Trang Khả Nhi ngay lập tức ánh mắt của mọi người trong nhà đều đổ dồn về phía cô.
Trên mặt Trang Tông Nhân lộ vẻ không vui: "Khả Nhi, không được vô lễ!"
Trang Liêu Nguyên nhíu mày, trên mặt thoáng hiện lên vẻ nghi ngờ. Với sự hiểu biết của mình về con gái thì cho dù cuối cùng Lục Đình Kiêu có chọn người con gái khác, con bé cũng sẽ tuyệt đối không mất phong độ đến nỗi chất vấn cậu ta ngay trước mặt người khác.
Trang Khả Nhi nói rồi chạy đến kéo Ninh Tịch về phía mình: "Tiểu Tịch, cậu đừng có tin anh ta! Anh ta đang lừa cậu đấy! Anh ta…"
Căn bản là anh ta thích đàn ông!
Dù sao trước mặt bao nhiêu người thế này, Trang Khả Nhi có tức giận đến mấy cũng không muốn vạch trần bí mật đời tư của người khác ra để chế giễu, chỉ có thể nôn nóng nhìn Ninh Tịch: "Tóm lại là, Ninh Tịch, cậu tin mình đi, anh ta đang bắt cá hai tay đấy!"
"Cái gì?" Trang Tông nhân và Trang Liêu Nguyên đồng thời tỏ ra kinh ngạc.
Ngược lại Lục Đình Kiêu lại chẳng có phản ứng gì đặc biệt, chẳng qua là đuôi lông mày có hơi nhướng lên nhìn về phía Ninh Tịch.
Ninh Tịch đỡ trán, cô cảm thấy mình sắp bùng nổ đến nơi….
"Chuyện này thì… Khả Nhi, thực ra chuyện này chỉ