Cuối cùng cũng kết thúc, mọi người giải tán trong không vui, Giả Thanh Thanh làm loạn một trận khiến đạo diễn cho cô ta nghỉ quay hai ngày, để cô ta bình tĩnh một chút.
Ninh Tịch tháo đồ trang điểm chuẩn bị rời đi thì Ninh Tuyết Lạc lặng lẽ đi vào, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt khinh miệt: "Ninh Tịch, thật không ngờ mày lại đáng gờm đến như vậy!"
"Hừm? Tôi đáng gờm sao?" Ninh Tịch như cười như không nhìn cánh tay rướm máu của Ninh Tuyết Lạc, sau đó nháy mắt vô tội nói: "Chẳng lẽ không phải là do ánh mắt của mày quá tốt, biết chọn đồng đội quá hay sao?"
"Mày! " Ninh Tuyết Lạc nghiến răng, tức đến đau cả ngực.
Làm sao cô ta biết Giả Thanh Thanh lại ngu đến thế, Ninh Tịch đã bị bôi đen đến mức đó rồi mà cô ta lại còn giúp Ninh Tịch tẩy trắng khiến cho toàn bộ đoàn làm phim thay đổi cái nhìn đối với Ninh Tịch!
Khẳng định Ninh Tịch còn có động tác phía sau, Ninh Tuyết Lạc phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó, tuyệt đối không thể để cô xoay mình.
Đụng độ với Ninh Tuyết Lạc xong, lúc Ninh Tịch đang đi ra ngoài thì di động reo lên là một tin nhắn.
Ô yêu vương: Tôi chờ bà ở đầu hẻm.
Ninh Tịch cẩn thận trả lời: Đường ai nấy đi, về nhà rồi gặp, tôi đến nhà ông tìm ông.
Một giờ sau, tại căn hộ số 6 Bạch Kim Đế Cung.
Ninh Tịch vừa mới đi tới cửa, Giang Mục Dã đã lập tức kéo cô vào, hết nhìn đông rồi lại ngó tây, như thể làm chuyện gì đó không thể để lộ ra ánh sáng.
Lúc trước anh hoàn toàn không để ý đến việc mối quan hệ của họ có bị lộ ra hay không, thậm chí còn hận không thể công khai với cả thế giới mối quan hệ của bọn họ sâu xắc như thế nào nhưng trải qua lần này, anh ta không thể không cân nhắc những chuyện mình làm.
Ninh Tịch buông túi, đá giầy, ngồi xếp bằng trên ghế salon, việc đầu tiên là đưa tay ra hỏi: "Có quay được không?"
Giang Mục Dã câm nín nhìn cái dáng vẻ không giữ chút hình tượng nào của cô, chắc con bé chết tiệt này chưa từng coi anh là đàn ông thì