Căn phòng đã được dọn dẹp gọn gàng, đồ đạc của Lăng Yên bên biệt thự cũng được chuyển sang.
Cả một buổi chiều, Lăng Yên chỉ ngồi trên sofa nhìn căn phòng dần dần thay đổi.
Kiêu Vân Mặc liên tục ra vào gọi điện thoại.
Thực ra buổi chiều anh vỗn dĩ còn phải đến công ty đối tác một chuyến.
Ai ngờ giữa đường nhận được điện thoại từ biệt thự nói không thấy phu nhân đâu, anh kiểm tra camera, còn liên hệ cả cảnh sát giao thông để xem lại ghi hình mới biết cô đến nhà cũ.
Vốn dĩ khu nhà cũ bảo vệ cũng khá tốt, Lăng Yên qua đó cũng không sao, nhưng chỉ có điều Ôn Như Nam cũng ở đó mà còn gần như vậy, hai người họ mà không may gặp phải sẽ xảy ra chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Chính vì không yên tâm nên anh đã bỏ lại hết công việc trong tay lập tức tới đó, quả nhiên bắt gặp cảnh tượng không thể ngờ tới.
Gọi xong cuộc điện cuối cùng, điện thoại đã nóng ran, anh bước vào phòng đúng lúc đụng phải ánh mất của Lăng Yên nhìn về phía mình.
Trái tim bỗng nhiên mềm nhữn, anh tiến lại gân chỗ Lãng Yên.
Nhìn thấy anh chăm chậm ngồi xuống bên cạnh, trong tim Lăng Yên đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ.
Ga trên sofa đã được thay mới, màu hoa được chọn theo phong cách của Lăng Yên.
Cổ ý thay đổi cách sắp xếp bày trí, nhìn người giúp việc tất bật ra vào, Lăng Yên biết Kiêu Vân Mặc đã đồng ý yêu cầu trước đây cô nhắc muốn chuyển đến nhà cũ ở.
Làm loạn một trận rôi chuyển đến đây, khả năng thành công của việc này không phải cô chưa nghĩ đến.
Nhưng đến khi mọi chuyện xảy ra rồi cô mới cảm thấy mọi thứ thuận lợi đến mức có chút không chân thực.
"Thật ra anh không cân phải thay đổi toàn bộ căn phòng đâu"
Cô biết người đàn ông này đối với mọi thứ tồn tại trong hồi ức rất cố chấp, vậy mà anh ta lại chấp nhận vì cô thay đổi sự cố chấp trong suốt nửa đời người, điều này khiến cô cảm thấy có chút khó xử.
Cô vốn nghĩ chỉ muốn nói ra suy nghĩ của mình nhưng không ngờ dáng vẻ của cô hiện tại đã khiến Kiều Vân Mặc nhớ lại điều anh giấu kín trong ký ức.
Mọi người chỉ