Yêu Nghiệt Tiên Hoàng Tại Đô Thị

Huyền hóa chi thuật!


trước sau

- Ngươi là con gái Hạ Minh Phong?

Miêu Thanh Phượng nghiêm túc nhìn Hạ Thi Vận, khóe miệng khẽ cười:

- Không nghĩ đến hắn có thể xinh ra cô con gái xinh đẹp như vậy.

- Miêu hội trưởng quen biết ba ta sao?

Nội tâm Hạ Thi Vận khẽ vui mừng.

- Ha ha, lấy danh tiếng của tập đoàn Hạ thi bây giờ, thì ta cũng biết Hạ tiên sinh, nhưng cũng không đến là quen.

- Lão đại, Hạ Minh Phong là cái gì, chúng ta khong cần sợ hắn!

Quang Đầu Cường chạy lại, như không phục Tiêu Trần.

- Câm miệng, ngươi còn mặt mũi mà nói chuyện?

Miêu Thanh Phượng quát lên một câu để cái cổ Quang Đầu Cường rút lại, bị dọa đến mức không dám nói nữa.

- Mặt mũi của hạ tiên sinh, ta sẽ cho, còn nữa, hôm nay là do thủ hạ của ta có sai lầm trước. Mà thôi, việc này dừng ở đây, chúng ta đi!

Miêu Thanh Phượng có ý muốn rời đi rồi.

- ĐỢi một tý, ta đã cho các ngươi đi rồi sao?

Tiêu Trần chợt lên tiếng.

Miêu Thanh Phượng dừng chân lại, cười nói:

- Thiếu niên, ngươi còn muốn bồi thường?

- Đụng phải xe, thì bồi thường là đạo lý?

Tiêu Trần nói ra nghiêm túc.

- Ngươi cho là ta sợ ngươi!

Miêu Thanh Phượng lại nói thêm:

- Trên người ta không có nhiều tiền mặt, chuyển khoản quá phiền phức. Với lại bạn gái của ngươi cũng rất có tiền mà.

Sắc mặt Hạ Thi Vận đỏ lên, nhưng rất nhanh nói với Miêu Thanh Phượng:

- Miêu hội trưởng, Tiêu Trần chỉ nói đùa thôi, lần này chỉ là hiểu lầm, không cần ngài bồi thường!

- Được rồi, ngươi gửi lời hỏi thăm sức khỏe tới ba ngươi hộ ta, có duyên gặp lại!

Miêu Thanh Phượng không biết là vô tình hay cố ý mà liếc mặt nhìn Tiêu Trần, sau đó mang lão giả và Quang Đầu Cường rời đi, đi vào trong ferrari, rời đi.

Hô!

Hạ Thi Vận cùng Tiêu Vũ Phỉ thở dài một hơi.

- Tiêu Trần, vừa rồi ngươi thật không biết điều, Miêu Thanh Phượng là người chúng ta không đắc tội nổi. May mà có Hạ Thi Vận, không thì xong việc rồi!

Tiêu Vũ Phỉ trách cứ, lúc nãy nàng đã ám chỉ cho Tiêu Trần rồi, Tiêu Trần lại không nhìn thấy?

Hạ Thi Vận nói:

- Cuối cùng cũng đơ lo một trận, Miêu Thanh Phượng chỉ hù dọa chúng ta một chút, sẽ không chấp nhặt với chúng ta.

Tiêu Trần hỏi:

- Miêu Thanh Phượng là ai, rất lợi hại à?

Tiêu Vũ Phỉ đáp lại:

- Tên đầu trọc kia gọi nàng là lão đại, ngươi xem nàng là người nào? Người như thế chúng ta không thể trêu vào, trách được thì nên tránh, sau này không được lỗ mãng như vậy.

Hạ Thi Vận cũng khuyên nhủ:

- Đúng vậy Tiêu Trần, ngươi không thấy trên mặt đất có vết chân sao? Lão giả kia không phải người bình thường, chúng ta không trêu chọc nổi.

- Được, tùy các ngươi!

Mọi người đi rồi, Tiêu Trần cũng không muốn tiếp tục truy cứu.

Tuy rằng đầu xe Tiêu Vũ Phỉ bị hư, nhưng cũng chỉ hỏng bên ngoài mà thôi, không ảnh hưởng đến việc di chuyển.

Đưa Hạ Thi Vận về nhà, Tiêu Vũ Phỉ cùng Tiêu Trần cũng trở về nhà, kết thúc bữa ăn.

Ngày nghỉ quốc khánh đầu tiên, Tiêu Vũ Phỉ ngủ tới tận trưa vẫn chưa dạy.

Tiêu Trần đã thức dạy sớm, đi ra ngoài dạo.

Dạo một vòng trong công viên, lúc trở về thì gặp một người quen.

Triệu lang, đệ đệ của Triệu Bưu.

- Cao nhân, gặp ngươi ở chỗ này thực là trùng hợp, ta còn chuẩn bị đi tìm ngươi đây.

Triệu Lang đi một cái BMW màu đen, hắn xuống xe đi đến trước mặt Tiêu Trần, hình dáng đầy nịnh nọt.

Tiêu Trần liếc mắt, hỏi:

- Vai ngươi đã lành?

- Còn cảm ta Cao nhân thủ hạ lưu tình, bây giờ di chuyển đã không còn vấn đề, nhưng mà không thể quá dùng sức.

- Nhớ kỹ giáo huấn, sau này chú ý một chút.

- Vâng vâng, tiểu nhân nhớ kỹ.

- Hôm nay ngươi tìm ta có việc gì?

Tiêu Trần hỏi lại.

Triệu Lang đáp lại cung kính.

- Là thế này, mỗi năm ở Thành phố Lan Ninh chúng ta sẽ tổ chức một hội nghị lợi ích, năm nay hội nghị sẽ tổ chức vào ngày kia, đại ca của ta cùng Bành
lão đại muốn mời ngài chủ trì.

Thành phố Lan Ninh có bốn thế lực, trong đó là Bành Siêu đứng đầu, ba nhà còn lại hơi yếu, nhưng ba nhà liên hợp lại, có thể đối khánh được Bành Siêu, đạt được cân đối.

Chỉ là bây giờ vì có Tiêu Trần tham gia, phá vỡ thế cân bằng này.

Mà bốn thế lực này lúc chia lợi ích có tranh đấu không giống nhau.

năm tước, Thành phố Lan Ninh còn hỗn loạn, vì tranh giành địa bàn mà đánh nhau không ngừng.

Mà những năm gần đây sau khi cách cục Thành phố Lan Ninh hình thành, vì để tránh xung đột, bốn thế lực tổ chức ra hội nghị lợi ích.

Thông qua hội nghị để chế định quy tắc, trong một năm thì bốn thế lực phải nghe theo, nếu như người nào vi phạm, sẽ bị ba nhà còn lại liên hợp trừng phạt.

- Tứ Phương Hội nghị?

Tiêu Trần hơi trầm ngâm.

- Đúng, hội nghị này sẽ phái các võ giả nội kình tham gia, nên sẽ rất hỗn loạn, thế nên đại ca ta cùng Bành lão đại mới mời ngày đến trấn áp, chủ trì đại cục.

Triệu Lang nói xong, cẩn thận quan sát Tiêu Trần.

Nếu Tiêu Trần không đáp ứng, hắn không biết ăn nói như thế nào.

- Được, ta biết rồi, lúc đó ta sẽ đến!

Tiêu Trần gật đầu, loại hội nghị như vậy, hắn muốn đến tham gia náo nhiệt.

Bành Siêu, Triệu Bưu mời hắn đến, có thể là mang mục đích khác, mướn ắn uy hiếp những người khác.

Nhưng không quan trọng, hắn cũng muốn lập uy một lần, dù sao mỗi ngày đều có người làm phiền thật là mất công hắn giải quyết.

Được Tiêu Trần đáp ứng, Triệu lang mừng rỡ, nói ra:

- Vậy hôm đó tiểu nhân sẽ đến đón ngài!

- Địa điểm ở chỗ nào?

- Tiểu trấn tây sơn!

Tiêu Trần hơi trầm ngâm, nói:

- Hôm đó ngươi chờ ta ở đây là được, sau này ta không cho phép thì không được tiến đến nơi ở tìm ta.

Tiêu Trần chính là cố kỵ Tiêu Trần, sợ rằng Tiêu Vũ Phỉ biết hắn cùng những người này qua lại, sẽ giáo huấn hắn rất nhiều.

- Được, tiểu nhân rõ ràng.



Tiêu Trần cũng rời đi, về đến nhà, Tiêu Vũ Phỉ cũng đã ngủ dạy.

- Ngươi ngủ ngon đó, hôm nay ta lại gọi mấy phần ăn nhanh!

Tiêu Trần đem thức ăn đặt lên bàn.

Tiêu Vũ Phỉ hỏi:

- Ngày thường ngươi ở nhà đều ăn như vậy? Không phải nói là tự mình làm cơm sao?

- Làm vài lần thấy phiền toái qua nên thôi, Mà ta cũng chủ yếu ăn ở canteen trường.

Tiêu Trần tự nhiên là không thể sự thực cho Tiêu Vũ Phỉ, mỗi bữa hắn không ăn, thỉnh thoảng ắn một chút htooi.

Nhanh chóng dọn hết tất cả thúc ăn, Tiêu Trần trở lại phòng của mình, bắt đầu tu hành.

Ngần đây, ngoại từ tu luyện Hoàng Cực Hóa Tiên Quyết, hắn còn tu luyện thêm một loại dị thuật, tên là Huyền hoa chi thuật.

Huyền hóa chi thuật, không phải là để công kích, mà là có thể hóa đồ vật thành khí, thay cho không gian chứa đồ.

Tuy khoa học ở địa cầu chiếm chủ đạo, nhưng vẫn không làm ra được túi trữ vật, cũng không có tài liệu để làm.

khi cần mang theo nhiều loại vật phẩm thì rất phiền phức.

Chính vì lý do đó, Tiêu Trần mới nhớ lại huyền hóa chi thuật, đem đồ vật hóa khí, khi cần sử dụng thì có thể phất tay biến trở về, rất thuận tiện.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện