Lấy điện thoại ra, giọng điệu anh u ám đầy sát khí: "Lập tức đến phòng tôi ngay!"
Ở đầu bên kia, trợ lý vừa mới dậy Nhạc Hân Vũ nghe xong lời này, anh sợ đến mức da đầu tê dại. Không hiểu sao sáng sớm thái tử gia nổi điên lên, anh lập tức thu xếp quần áo nhanh chóng, cùng vệ sĩ và thư ký phóng lên căn phòng sang trọng trên tầng 16.
"Cố tổng..." Anh gõ cửa, sau một khắc cánh cửa mở ra, Nhạc Hân Vũ chỉ cảm thấy một luồng khí nặng nề đập vào mặt, lời ra đến khóe miệng lại bị dọa trở về.
"Cái này..." Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Phan tiểu thư vẫn chưa tới? Nhưng —— Đôi mắt anh vụng trộm liếc nhìn trongphòng, không thấy được người đâu!
Cố Nam Thần quay người trở về phòng, ngón tay thon dài đan vào nhau nhanh chóng thắt lại cà vạt. Ánh mắt lạnh lùng vô tình quét qua chiếc giường lớn, hoa mận khô trên ga trải giường kích thích thần kinh thị giác của anh. Đôi mắt sắc bén và hẹp của anh không khỏi nheo lại lần nữa.
Cô gái nào gan to bằng trời! Tốt nhất đừng để anh tìm được! Nếu không ——
Nhạc Hân Vũ đi theo vào phòng, cũng là nam nhân, có lẽ sinh ra mẫn cảm với thứ gì đó. Anh đột nhiên ngửi thấy hơi thở cụ thể còn sót lại trong không khí, lập tức nhíu mày.
Đôi mắt vô tình nhìn về phía giường lớn, một giây sau, cả người đều ngẩn ra!
Trên chiếc giường lớn lộn xộn, màu đỏ mờ ảo ...
Trời!
Cố tổng tối hôm qua ngủ với con gái nào sao?! Hay là...... bị con gái ngủ cùng?
"Gọi quản lý khách sạn tới đây, tôi muốn điều tra giám sát tối hôm qua." Cố Nam Thần hít sâu một hơi, đè nén lửa giận đang vặn vẹo trong lồng ngực, anh càng tức giận, giọng nói càng bình tĩnh.
Nhạc Hân Vũ lắng nghe giọng nói bình tĩnh này, không có một chút gợn sóng nào, toàn thân lông tơ đứng thẳng —— "Mẹ ơi! Long trời lở đất!"
Tối hôm qua lại có người dám xông vào phòng Cố tổng, ngủ cùng Cố tổng sao?!
Chín giờ sáng, vốn dĩ có một cuộc họp quan trọng,