Phòng
ký túc của Tô Tiếu và Trần Vi chỉ có hai người ở.
Tần Trạc
Quân là quản lý mục game của trường, anh mang tới hai tấm thẻ chứng nhận của
câu lạc bộ máy tính, sau đó, có thể lấy danh nghĩa sửa máy tính để tự do ra vào
ký túc nữ.
Thi đấu
vợ chồng liên server tổ chức vào tiết Nguyên Đán, lúc đó cuộc tuyển chọn người
chơi ngôi sao cũng vào giai đoạn cuối, bên tổ chức tiết lộ 10 đôi vợ chồng vào
đến vòng chung kết sẽ phải đến tham gia thi đấu ở thành phố C, lúc đó người
chơi ngôi sao cũng sẽ tới làm người hướng dẫn chương trình.
Thành
phố C cách nơi bọn Tô Tiếu khoảng 4 tiếng đi xe, Tần Trạc Quân ngỏ ý nếu có thể
vào được chung kết, bọn họ có thể đi thành phố C du lịch.
Cho
nên, thi đấu phải đánh cho tốt.
Sau khi
bàn bạc, Tần Trạc Quân lợi dụng sự thuận tiện của chức vị, vác laptop sang
phòng Tô Tiếu, rồi hai người ngồi chơi cùng nhau. Trần Vi cũng nói thật với An
Lạc mình là Vi Tiếu Hướng Noãn, An Lạc được sủng mà kinh, tự tưởng tượng ra là
Trần Vi thích cậu ta, nên mới vào game tìm cậu, lập tức sung sướng không thôi,
nhưng Trần Vi khó được một lần không phủ nhận, chỉ nhéo thắt lưng An Lạc mấy
cái, làm cậu ta gào loạn cả lên.
Nhưng
chỉ vài ngày sau An Lạc lại cảm thấy như là Trần Vi đang đặc biệt thử thách cậu
ta, lập tức nghiêm túc nhìn nhận vấn đề này, còn cho Trần Vi cam đoan đủ các
loại, mấy thứ đó Trần Vi chỉ nói qua một chút, Tô Tiếu hỏi cô nàng cũng không
nói, nhưng thấy ý cười trong mắt cô nàng, Tô Tiếu thấy An Lạc chắc cũng tốn đủ
công sức.
Qua nỗ
lực đào quáng mấy ngày trước, Tô Tiếu tặng cho Bất Niệm Tình Thâm một thanh 【Nha •
Tru Tâm 】 cực phẩm. Không biết có phải hệ thống cố ý quấy phá
hay không, lúc trước cô làm vũ khí đều ra cực phẩm, lần này cái thứ nhất ra lại
là đồ rác, lẽ nào hệ thống đang khảo nghiệm lòng thành của cô? Dù gì Tô Tiếu
cũng đã đào quáng đến hoa mắt chóng mặt mất mấy ngày, rồi bán quáng thạch lấy
tiền mua tài liệu hiếm, mệt đừ cả người.
Vì giải
đấu vợ chồng liên server, nick Bất Niệm Tình Thâm kia công kích cao nhưng da
mỏng, cần Tô Tiếu làm siêu nhũ mẫu, nên cuối cùng cô vẫn không mặc trang bị
chiến trường.
Nâng
cấp phần cứng giúp cô mạnh lên nhiều, nhưng cái trò chơi này ấy à, trang bị
cũng không phải là tất cả, thao tác trâu bò mới là kẻ mạnh thật sự, cho nên, để
biểu hiện tốt trong thi đấu, Tô Tiếu cũng được Tần Trạc Quân hướng dẫn trực
tiếp mấy ngày liền.
Giờ,
phòng Tô Tiếu đang có bốn người, cứ như mở một quán net mini vậy, còn là ghế
đôi nữa.
Trận
thứ nhất của Tô Tiếu và Tần Trạc Quân đấu với một đôi vợ chồng bên server Thu
Thủy Y Nhân —— chức nghiệp là thầy thuốc và kiếm khách.
Lực sát
thương của Bất Niệm Tình Thâm với thầy thuốc khiến người ta lộn ruột, cho nên
trận này không có gì phải lo.
Bên
cạnh là Trần Vi và An Lạc, một người thuộc chức nghiệp hỏa lực thâu xuất hơn
nữa còn có thể khống chế, một người thuộc chức nghiệp chủ kháng, da dày không
nói còn có có thể gia tăng thuộc tính của đồng đội, nên đội bạo lực của họ giải
quyết trận đấu còn nhanh hơn, kết quả hai bên còn đọ nhau.
“Chúng
ta xem xem ai đánh xong trước nhá!”
“Không
so.”
“Đi
mà…”
“Không
đi!”
T T…
Ngày
đầu tiên có 10 lượt đấu, Tô Tiếu và Trần Vi đều may mắn đi được tới cuối. Mấy
đôi trong thế lực cũng qua, khá là bi kịch là Loạn Đánh Tỳ Bà và Thanh Thành
Tuyết, hai chiến sĩ, không có lực công kích, ở một trận bị người ta dây dưa tới
chết.
Nhưng
hai người vẫn rất vui vẻ, spam trong thế lực nguyền rủa các đôi vợ chồng đang
tham gia chiến đấu, gặp ai bị loại, hai người kia cười hả hê, còn kích động họ
cùng đi nguyền rủa, thật khiến người ta dở cười dở mếu.
Thi đấu
ngày thứ hai, trận đầu bọn Tô Tiếu gặp phải Lam Điều và Khuynh Thành Nhất Tiếu.
Phong
cảnh sân đấu không cố định, hôm qua còn là trời đông tuyết trắng, hôm nay đã
biến thành tây sơn lá đỏ.
Trong
chiến trường liên server cũng không thể tán gẫu, nhưng Tô Tiếu cũng không có ý
chào hỏi bọn họ, nhưng mấy giây trước khi hai bên bắt đầu đánh, Tô Tiếu nhận
được mật ngữ của Lam Điều.
【Người
lạ 】 Lam Điều nói với bạn: Thật khéo.
Tô Tiếu
hơi ngẩn ra, đang ngẫm xem có nên đáp lại không, thì chiến trường đã bắt đầu.
Bất Niệm Tình Thâm đã sớm lẻn ra sau thầy thuốc, đâm một nhát vào lưng, nhưng
Tô Tiếu phát hiện, dây máu của Khuynh Thành Nhất Tiếu không tụt nhiều lắm, xem
ra trang bị của cô ta đã lên tới cấp cao rồi, lẽ nào cô ta đã mặc bộ trang bị
hoàng kim phẩm chất cao trong bản đồ ẩn rồi?
Trong
khoảng thời gian này bọn Tô Tiếu không quan tâm những thứ khác, cũng không biết
bộ trang bị trong Uyên Ương Chức Cẩm đã bị đánh ra rồi…
“Thêm
máu!” Mắt thấy Tô Tiếu thất thần, Tần Trạc Quân trầm giọng nói.
“À! À!”
Cô phản
ứng rất nhanh, lập tức tiến lên, chỉ tiếc vừa vặn bị Khuynh Thành Nhất
Tiếu khóa mất kỹ năng thêm máu, mà thích khách rất giòn, vừa đâm một nhát đã
hiện thân, giờ đang bị Lam Điều truy sát, trong chớp mắt Bất Niệm Tình Thâm chỉ
còn lại non nửa dây máu.
Đang
lúc chỉ mành treo chuông, sủng vật Yên La của Tô Tiếu phóng một đại chiêu thêm
máu, tình thế lập tức nghịch chuyển.
Bọn họ
cuối cùng cũng thắng, loại nốc ao Lam Điều và Khuynh Thành Nhất Tiếu.
Nhưng
sau khi đấu xong, Tô Tiếu lại bị Tần Trạc Quân thẩm tra.
Anh mặt
không biểu tình, cũng không thấy tức giận gì, chỉ dùng cái giọng lạnh như băng
nói: “Đối thủ là Lam Điều, liền không nỡ xuống tay?”
Trần Vi
hát đệm bên cạnh, “Mới không đâu, nó mà thấy Lam Điều thì sẽ như cắt tiết gà,
kêu ngao ngao bổ nhào lên ấy chứ.”
Vốn
định nói giỡn thôi, ngờ đâu hiện trường chẳng ai cười, Trần Vi đảo mắt, thấy
hai người tâm tình bất thường, cùng An Lạc nhìn nhau một cái, rồi cả hai đồng
thời im bặt.
“Đâu
có…” Tô Tiếu nhỏ giọng thanh minh, lúc đó cô có ngẩn ra một lát, là vì không
ngờ trong chiến trường Cố Mặc lại mật ngữ với cô, vốn đâu phải là không nỡ
xuống tay gì gì đâu a!
Tô Tiếu
bỗng cảm thấy, bạn Tần hình như có chút thành kiến với Lam Điều?
Buổi
tối ra ngoài ăn, bạn Tần vẫn giúp cô kéo ghế như cũ, gắp thức ăn cho cô, nhưng
không biết có phải ảo giác của cô không, cô luôn thấy Tần Trạc Quân rầu rĩ, có
vẻ không vui lắm, vấn đề là trông anh vẫn có vẻ bình thường, Tô Tiếu thấy nhức
đầu, cô thấy bạn Tần giả vờ đứng đắn, có chuyện gì đều cứ thích nén trong lòng,
sớm muộn gì cũng bị táo bón…
Cơm
nước xong, bọn họ và Trần Vi chia ra hai đường, bọn Trần Vi buổi tối muốn đi
quán rượu chơi, cô và Phát Thanh Viên đi dạo trong sân trường…
Tay Tô
Tiếu được Phát Thanh Viên nắm, cả đường hai người không nói gì.
Cuối
cùng, Tô Tiếu phá vỡ im lăng. “Rốt cuộc hôm nay anh sao thế hả?”
Đợi một
lúc thật lâu, Phát Thanh Viên mới khẽ nói: “Lúc em dõi theo người khác, thì anh
đang dõi theo em.”
Tô Tiếu
ngẩn ra.
Cô dừng
lại, nghiêng đầu nhìn Tần Trạc Quân, ở đó không có đèn đường.
Ánh
sáng ảm đạm, khuôn mặt anh rất mông lung, nhưng bờ mi lại rất rõ ràng, lông mi
đang hơi run run, tựa như đang nói cho Tô Tiếu, anh rất căng thẳng.
“Anh
biết?” Tô Tiếu nhéo nhéo lòng bàn tay anh, “Anh biết em từng thích cậu ta?” Tần
Trạc Quân không lên tiếng.
Tô Tiếu
lại hiểu ra, cô quay người sang, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng anh: “Chàng hũ nút
à, em yêu anh.”
Tần
Trạc Quân vẫn im lặng như cũ, Tô Tiếu bất mãn ngẩng đầu, vừa vặn nhìn vào đôi
mắt đen lấp lánh như hắc diệu thạch của anh.
Cô thấy
đôi mắt ấy càng ngày càng gần về phía mình, cô cảm giác thân thể anh cứng đờ,
mà chính cô dường như cũng đang run rẩy.
Cuối
cùng…
Đôi môi
anh chạm lên môi cô, Tô Tiếu chỉ thấy mặt mình soạt một cái đỏ lên, cô cứng đờ
ra đó không biết nên làm gì mới tốt, mà Tần Trạc Quân này cũng là một anh đầu
gỗ, nên hai người chỉ môi kề môi, tựa như hai bức tượng khắc gỗ đứng ở nơi ấy….
Cái gì
mà mềm mại, hương khí nhàn nhạt, đều là mấy thứ chết tiệt lừa người hết!!!!!!!!
Rất lâu
sau này nhớ lại, Tô Tiếu khổ cả mặt nói, nụ hôn đầu của cô, đã trao cho một
khối gỗ…