Chỉ qua một đêm,Giang Vân Hạc đã quen biết được đệ tử của mười tông môn khác nhau,cũng bởi vì tính cách của hắn vốn đã hiền lành, nói chuyện cũng hài hước,lại biết suy nghĩ thấu đáo cho nên không mất bao lâu hắn đã tạo được rất nhiều mối quan hệ,làm thành một đám người hi hi ha ha cười cười nói nói, khiến cho vị trí của bàng môn tà đạo ở một bên trên đỉnh núi này cũng bị người khác chú ý tới.
Phần lớn đám người này đều là đệ tử các tông môn mang đến để mở mang hiểu biết, thực lực từ Dũng Tuyền tới Khí Hải đều có cả, trong đó những đệ tử hậu bối Dũng Tuyền cảnh là những người cười nói nhiều nhất với Giang Vân Hạc.
Mấy tu sĩ Khí Hải cảnh còn lại ở cách đó không xa khi mới nghe họ cười đùa cũng có một chút khinh thường, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được phải nghiêng tai sang nghe lỏm Giang Vân Hạc kể truyện".
Thỉnh thoảng,trong đầu bọn họ lại nảy ra ý nghĩ "Hoá ra còn có thể nghĩ là như vậy!" .
Cười cười nói nói, thời gian trôi qua cũng nhanh,chẳng mấy chốc trời đã khuya,Giang Vân Hạc chui vào trong xe Quan Tài đi ngủ.
Nếu không lầm,hình như Tô Tiểu Tiểu ở bên trong thì phải?
Danh tiếng Tô Tiểu Tiểu ở cả chính đạo tà đạo đều không nhỏ,chỉ cần nhìn từ số lượng kẻ thù của nàng nhiều như vậy là có thể biết được.
Chờ thêm một lát vẫn chưa thấy Giang Vân Hạc chui ra khỏi xe Quan Tài,mấy người ngoài xe bắt đầu mơ tưởng hão huyền.
Mặc dù thực lực Tô Tiểu Tiểu rất mạnh,tiếng ác của nàng truyền xa,nhưng trời sinh nàng vẫn là thiếu nữ, mười lăm mười sáu tuổi xinh đẹp như hoa,giọng nói lại mềm mại ngọt ngào, cho tới nay đã có không ít người đều nghĩ có thể Tô Tiểu Tiểu đã song tu cùng nam nhân nào đó.
Hiện giờ thì không ít người đang kinh ngạc muốn rớt cằm.
"Sư huynh,sư huynh, hắn vẫn chưa đi ra?" Một hán tử mày rậm mắt to mang theo vẻ kinh ngạc đến gần tên Quỷ Bệnh Lao .
"Khụ khụ, chân nhân bất lộ tướng,chân nhân bất lộ tướng!" Quỷ bệnh lao ho ra máu đầy đất,vẻ mặt cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.
"Nhưng không sao,có thể ngày trước Tô. . . chưa bao giờ thân cận với người khác như thế.Mấy tên muốn gần nàng bị nàng lột da cũng không phải một cái hai người." Một người đầu lớn như cái đấu,trên mặt có hai chòm râu nói thì thầm,ngay cả tên thật của Tô Tiểu Tiểu hắn cũng không dám nói.
"Các ngươi mới biết sao? Lúc trước kia. . . Hai người họ ở Khánh Dương phủ đã ở cùng một phòng.Ngày trước vị sư huynh của ta truyền tin nói Tô. . . bị một tiểu tu sĩ Dũng Tuyền cảnh mê hoặc đến thần hồn điên đảo, ta còn không tin, hôm nay đúng là đã gặp thật!" Một tên nói chuyện mang vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Rồi hắn quay đầu nói với mấy thiếu nữ lúc trước từng tiếp xúc thân thiện với Giang Vân Hạc : "Tốt nhất các ngươi nên cách xa hắn một chút, bằng không có ngày Tô Tiểu Tiểu lột da các ngươi.”
Mấy thiếu nữ lườm hắn một cái, lắc lắc eo thon bỏ đi.
Nhưng trong lòng các nàng cũng có một chút kinh sợ.
Cũng chẳng phải bởi vì cái gì khác,mà chính là nhìn thực lực của Giang Vân Hạc so với Tô Tiểu Tiểu cách biệt quá lớn,sẽ có rất nhiều người nghĩ hắn là hàng độc chiếm của Tô Tiểu Tiểu. . .
Không gian thật trong buồng xe so với nhìn từ bên ngoài phải lớn hơn rất nhiều,bên trong xe,Giang Vân Hạc dựa vào vách tường ngủ gà ngủ gật.
Tô Tiểu Tiểu ngồi bên cạnh nhắm mắt lại ngủ thiếp đi,đôi lông mi dài cong vút của nàng run nhè nhẹ,hai tai giật giật.
Dường như nàng đang mơ gì đó,khóe miệng lộ ra một chút lạnh lẽo.
Một lát sau cái lạnh kia tiêu tán, rồi lại biến thành giống như cười mà không phải cười.
. . .
Ngày thứ hai,Giang Vân Hạc phát hiện hình như tối hôm qua sau khi mình ngủ đã xảy ra chuyện gì đó .
Thời điểm này,ánh mắt đệ tử các tông môn nhìn mình đang chia ra làm hai loại, một loại là hâm mộ,loại còn lại là xem thường nhưng bên trong lại mang cực kì nhiều hâm mộ.
Giống như cảm giác ăn phải dấm chua vậy.
Còn những cô gái kia,lúc đầu hắn còn có thể bám theo bắt chuyện một chút, nhưng bây giờ các nàng cứ gặp mình là ai cũng trốn tránh.
Biến hóa này làm cho Giang Vân Hạc phải suy tư một lát,mặt mày cau có.
Tuy vẫn có chỗ không hiểu, nhưng dù sao hắn cũng không để trong lòng.
Về sau hắn càng phải cẩn thận hơn nhiều,kẻ thù của Tô Tiểu Tiểu có một đống lớn, nói không chừng mình đã thành mục tiêu của họ rồi!
"Tông huynh, quá trình lưỡng đạo đấu kiếm này diễn ra như thế nào ?" Giang Vân Hạc nhìn đỉnh núi đối diện , một đường cầu vồng từ trên đỉnh đáp xuống dưới chân, mấy thiếu niên thiếu nữ đang trượt từ trên xuống hò hét thích thú.
Trong đó có ba người hắn đã từng gặp qua, một người là thiếu nữ áo xanh cười cười nói nói,còn có hai người kia chính là tỷ muội Lục Kỳ Thiên .
"Có thù báo thù có