Cố Hạo Thần lái xe vào bên trong gara rồi bước vào nhà, bên trong cả ông bà cha mẹ và Cố Thiên Tự ngồi đợi, không khí xem chừng rất căng thẳng.
“Ông bà, cha, mẹ, anh trai.
Con đã về.
”- đưa áo vest cho người giúp việc, anh ngồi xuống ghế.
“Cố Hạo Thần, hôm nay cha gọi con về là có chuyện muốn nói.
”- cha anh lấy ra một tập tài liệu đưa cho anh.
“Chuyện gì vậy ạ?”- Cố Hạo Thần cầm lấy tập tài liệu, không để ý thấy bên kia Cố Thiên Tự đang mỉm cười gian ác.
“Chuyện ở chi nhánh bên Mĩ.
”- ông nội anh thở dài- “Bên đó đang cần người lãnh đạo, tuy ngay lập tức thì chưa nhưng nếu có bất cứ chuyện gì thì chúng ta phải có mặt để giải quyết ngay.
”
Cố Hạo Thần có phần cảm thấy kì lạ, trước giờ chuyện chi nhánh bên Mĩ không phải giao cho Cố Thiên Tự hay sao? Giờ lại nói anh phụ trách?
“Anh con giờ đang tập trung phát triển Tân Cố thị, không tiện đi lại nhiều, nếu con thấy mình có thể thì qua Mĩ giúp đỡ anh con.
”- Cố phu nhân hiền từ nhìn Cố Hạo Thần rồi lại nhìn Cố Thiên Tự.
Cố Thiên Tự tuy không phải con bà sinh ra, nhưng lại ngoan ngoãn, nghe lời, mọi việc xử lí rất tốt, tuy dự án với Âu Dương thị không thành công, nhưng vẫn là có quyết tâm cao xây dựng Tân Cố thị.
“Con sẽ suy nghĩ.
Nếu chuyện chỉ có vậy thì con biết rồi.
Con xin phép đi luôn, công việc còn rất nhiều.
”- Cố Hạo Thần đứng dậy, cơn chóng mặt lại kéo đến.
Anh vẫn mệt rất nhiều.
“Cố Hạo Thần, đây là nhà em mà.
”- Cố Thiên Tự đứng dậy- “Cũng nên ở lại ăn cơm đã chứ.
”
“Con xin phép về luôn, con hẹn bạn cùng ăn rồi.
”- Cố Hạo Thần không để ý Cố Thiên Tự, hướng mọi người chào rồi đi ra.
Kì thật ngay từ đầu mới nhìn thấy Cố Thiên Tự, anh đã không muốn tiến vào căn nhà này rồi.
Lái xe về biệt thự riêng, Cố Hạo Thần vào ngồi đợi Triệu Mạn Di tới, cô hôm nay sẽ đến và giữ lời hứa của mình.
Nhưng vấn đề là anh sức khỏe cũng đỡ dần, nếu chỉ ngày mai đã khỏi thì quả thật không ổn lắm.
Nghĩ lại nghĩ, cuối cùng không nghĩ ra cách nào để sức khỏe tồi tệ hơn, anh cũng mệt, nằm ngủ luôn trên sofa.
Dự án hợp tác với Âu Dương thị, Cung Dương Á Miên đã nắm chắc phần thắng, Triệu Mạn Di cũng hài lòng vì Cố Hạo Thần nghe theo lời cô, nếu không bây giờ nhất định anh sẽ thua rất đậm.
Tra xét qua một chút, xác định sắp tới Cố thị không hợp tác với Lệ Kim nữa, Triệu Mạn Di mới yên tâm thở ra.
Bây giờ chỉ cần Cố Thiên Tự có động tĩnh sai trái, nhất định số tài liệu kia sẽ được giao cho nhà chức trách.
Lúc đó, có trời cũng không cứu nổi anh ta.
“Nghe nói cậu với Nhật Đằng có một vụ hợp tác?”- Triệu Mạn Di lật lật công văn, sắp xếp qua rồi đưa Dương Nhậm Vũ chuyển xuống các phòng ban.
Cung Dương Á Miên giật mình, mặt tái mét quay lại nhìn Triệu Mạn Di đang kí công văn, giọng điệu của Triệu Mạn Di xem chừng rất thản nhiên, nhưng sao Cung Dương Á Miên nhận thấy dường như cô đã bị phát giác điều gì đó.
Thật đáng sợ.
Có phải cô ấy đã biết gì rồi không?
“À… chỉ là hợp tác nhỏ thôi.
”
Cung Dương Á Miên cười gượng, cho miếng táo nhỏ vào miệng, cắn xuống, ai ngờ cắn nhầm phải lưỡi.
Thật TM đau, cả miếng táo cũng phản lại cô sao?
Triệu Mạn Di cười thầm.
quả là có tật giật mình, chưa gì đã cuống lên rồi.
“Cậu liệu mà thu xếp khỏi đây đi, đây cũng không phải khách sạn của cậu.
”- Triệu Mạn Di cầm túi xách đứng dậy.
- “Nêu muốn thì đến khách sạn của Nhật Đằng mà ở, có vẻ dịch vụ vô cùng tốt.
”
Nói rồi cô rời khỏi, bỏ lại Cung Dương Á Miên ngồi phục xuống sofa.
Cô chính là muốn tránh hai chữ Nhật Đằng có được không? Cô không muốn đối diện cái kẻ biến thái thích đàn ông như hắn.
Cô biết phải làm sao đây a? Công việc của gia tộc Cung Dương cũng đang vẫy gọi cô trở về nha… thế nhưng… cô làm sao trở về khi có một kẻ biến thái như hắn?
Ở nơi của Triệu Mạn Di không phải rất tốt sao? Cô vốn không muốn ra ngoài nhiều, ở đây lại vô cùng kín đáo.
Tuy kẻ kia nói sẽ tìm được ra cô, nhưng vẫn là chưa tìm được mà.
Ở đây, cô sẽ không phải lo mấy khoản nịt ngực nịt mông, cũng không cần đội tóc giả, không cần đi đứng như đàn ông con trai…
Ôi quả là thiên đường.
Nhưng mà… Triệu Mạn Di đã ra lệnh đuổi khách rồi.
Cung Dương Á Miên ngồi thở dài rồi lại thở dài, nghĩ thế nào cũng không ra cách trốn khỏi kẻ đáng chết kia.
Xe hai người thành công đi qua bảo