Sau nhiều ngày xa cách, Trì Giai Lệ đến kiểm tra tình huống.
Hai bảo bối sống đã lâu không gặp mẹ, đều hưng phấn quá mức, không ngừng vây quanh Trì Giai Lệ hoan hô, miệng giống như súng liên thanh nói hoài không dứt.
Trì Giai Lệ nhìn bộ dạng hai đứa, biết chắc đảm bảo không sống tốt đẹp.
Đương nhiên thôi, hai tên đàn ông có thể chăm sóc con nít tốt thế nào được? Năm ba ngày còn được, nhưng lâu rồi thì ai kiên nhẫn nổi chứ? Cho nên đối với Trì Giai Lệ, Trì Sính và Ngô Sở Úy không đưa Đâu Đâu và Quyển Quyển về đã coi như rất đáng nể.
“Có muốn cùng mẹ về nhà không?” Trì Giai Lệ cố ý hỏi.
Không ngờ, Đâu Đâu và Quyển Quyển nghe thế, vẻ mặt vui sướng lập tức sụ ra.
“Mẹ, con không muốn về.”
“Con cũng không muốn về.”
“Cho tụi con ở đây thêm vài ngày đi.”
Điều này hoàn toàn ngoài dự đoán của Trì Giai Lệ, ban đầu còn lo cho con, lo lắng hai đứa này ở đây chịu uất ức, khóc la đòi về nhà.
Cô còn ở nhà xoắn xuýt có cần tiếp tục bắt con cực khổ không, lỡ con sống chết không chịu, cô có nên kết thúc kế hoạch này giữa đường không? Đổi cách khác không?
Vậy mà, hai đứa rất biết quan tâm, căn bản không tốn lời với Trì Giai Lệ, chỉ nhất trí biểu đạt muốn tiếp tục canh chừng trận địa.
Trong lòng Trì Giai Lệ nổi lên vị chua xót, không lắc đầu cũng không gật đầu.
Hai đứa bắt đầu kéo tay Trì Giai Lệ nài nỉ, cho đến khi Trì Giai Lệ gật đầu đồng ý.
“Được được được, cái này là hai đứa yêu cầu, đến lúc đó chịu khổ chịu tội đừng có oán mẹ, chịu không nổi cũng phải ngủ ở đây cho mẹ.”
Đâu Đâu nói: “Tụi con không chịu khổ chút nào cả, cậu đối với con rất tốt.
Mẹ coi, cậu còn mua một cái quần hở đáy viền ren cho con.”
Nói xong giơ một chân lên cho Trì Giai Lệ nhìn.
Trì Giai Lệ không biết nghĩ đến cái gì, sau khi nhìn xong sắc mặt không những không tốt mà còn kém đi.
Quyển Quyển lại nói: “Mẹ, nhà cậu rất thú vị, đặc biệt có trứng gỗ cỡ lớn, còn có jj lớn có thể run.
Đúng rồi đúng rồi, con còn nhặt được một cái bao jj trong phòng cậu, bao lên cái này, thì sẽ không còn phải lo lắng tiểu dính lên tay nữa.”
Nói xong lôi chim sẻ nhỏ ra, trưng vòng tình thú không lớn không nhỏ, đủ tính đàn hồn cho Trì Giai Lệ xem.
Sắc mặt Trì Giai Lệ lập tức biến thành màu tương, lột cái “thứ bẩn thỉu” đó ra.
Trong lòng nghiến răng nghiến lợi, hai tên dâm đãng này cũng quá thiếu tiết chế rồi, thứ này cũng có thể ném lung tung?
Đang thầm mắng, Đâu Đâu và Quyển Quyển kéo Trì Giai Lệ nói: “Mẹ, tụi con còn học được một đoạn kịch.”
Trong lòng Trì Giai Lệ có một dự cảm không tốt.
Đâu Đâu và Quyển Quyển lập tức vào vị trí, Quyển Quyển đeo mắt kính đen lên, Đâu Đâu ngồi đối diện nó.
“Tự giới thiệu bản thân đi.” Quyển Quyển nói.
Đâu Đâu nghiêm túc nói: “Tôi tên Đâu Đâu, năm nay ba tuổi, cao chín mươi sáu cm, nặng mười bảy cân.
Hy vọng mọi người ủng hộ tôi, thích tôi, cảm ơn.”
Nghe đến đây, Trì Giai Lệ tạm thời thở nhẹ ra, hóa ra chỉ là tiết mục biểu diễn bình thường.
Quyển Quyển đẩy mắt kinh đen trên mũi, tiếp tục hỏi Đâu Đâu: “Bình thường yêu yêu nhiều không?”
Đâu Đâu cố ý chậm lại một chút mới nhỏ giọng nói: “Cũng được.”
Trì Giai Lệ không khỏi giật nảy, còn cho là mình nghe lầm rồi.
Kết quả nghe cuộc đối thoại sau đó của hai thằng con, mới phát hiện cái này là thật, lập tức hỗn loạn.
“Lần yêu yêu trước là lúc nào?”
Đâu Đâu giả vờ ngẫm nghĩ, nói: “Bốn ngày trước.”
“Hình dung một chút.”
“Hả?”
Một chi tiết nhỏ cũng không bỏ qua, cảnh diễn lại một lần nữa được thể hiện rất hoàn chỉnh.
Đâu Đâu sụ mặt đen hỏi: “Vấn đề này có thể tránh đi không?”
Quyển Quyển chống nạnh, giọng điệu rất nghiêm khắc.
“Không thể!”
Đâu Đâu dùng tay đen che mặt nhỏ, hai ngón tay hé ra một khe nhỏ, con mắt lớn nhìn trộm ra ngoài, giả bộ ra vẻ xấu hổ.
“Fierce (kịch liệt).”
Cảm xúc của Trì Giai Lệ cũng xuất hiện biến hóa kịch liệt.
Tiếp đó, Quyển Quyển lại hỏi Đâu Đâu cho đối phương mấy điểm, Đâu Đâu khá hưng phấn dựng ngón cái trước mặt Trì Giai Lệ, lớn giọng nói: “Một trăm điểm.”
Quyển Quyển lại hỏi: “Bộ vị mẫn cảm nhất là đâu?”
Đâu Đâu chu mông lên, cắm đầu vào ra giường, một ngón tay cố sức chỉ về phía cúc hoa non nớt của mình.
Vì tuổi nhỏ nên độ cân đối của thân thể còn kém, chỉ một lát đã chịu không nổi, thân hình ngả lên giường, cười khúc khích một trận.
Đầu Trì Giai Lệ kêu ầm ầm, cái này tuyệt đối là ác mộng!
Sửng sốt một lúc, Trì Giai Lệ vào nhà bếp lấy ra một con dao, mang gương mặt Bao Công lao vào phòng ngủ của Trì Sính và Ngô Sở Úy.
“Trì Sính, tao liều với mày!”
Ngô Sở Úy vừa ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn tư thế này, vội lao tới từ sau lưng, kịp thời cản được Trì Giai Lệ.
Nhẹ giọng khuyên nhủ: “Chị Giai Lệ, có gì từ từ nói, làm gì phải dùng thứ này chứ?”
Trì Giai Lệ nghiêng đầu ném một câu: “Cậu cút xa một chút cho tôi, nếu không tôi