*Con ăn nói cho cấn thận, nhà họ Hoäc chọn
con chính là vinh dự của con đấy, Thanh Uyến, con
ho kỹ đi” Đinh Chính Nghĩa tỏ ra bất mãn suy ngị
nhìn Đỉnh Thanh Uyến nói, đúng là lạ đời thật, người
nhà họ Hoắc đều là người làm ăn lớn, có sự nghiệp.
cùng với số tài sản kếch xù không thể đếm hết, cho
dù Hoắc Minh Vũ có ăn chơi trác táng cả đời cũng
không thể nào ăn hết số tài sản đó được, ấy vậy mà
Thanh Uyển lại từ chối là sao.
“Bố, con không biết đâu, người phải nghĩ lại
chính là bố ấy, quyết định của bố có liên quan đến
việc kết hôn, là việc quan trọng cả đời của con đấy”
Đỉnh Thanh Uyển vẫn chưa từ bỏ ý định, cô ta cố
gắng khuyên ngăn Đinh Chính Nghĩa.
Cô ta rất sợ Hoắc Minh Vũ, hơn nữa, ở bên
ngoài anh ta toàn có scandal với Từ Thanh Lam
nhiều không kể được: “Bố có biết không, anh ta là
diễn viên, bên ngoài còn có tin đôn rắng anh ta cưới
vợ rồi còn có cả người tình bên ngoài nữa đấy” Cô
ta nhanh chóng thêm mắm dặm muối cho Đỉnh
Chính Nghĩa nghe để ông ta từ bỏ ý định này, nếu
không Đính Chính Nghĩa lại giục cô ta phái hẹn hò
với Hoắc Minh Vũ thì cô ta thà đi tự tứ còn hơn.
Bà Đinh trừng mắt nhìn chồng, đúng là đàn ông
mà, chẳng biết ăn nói khéo léo gì cả. Bà ta dịu dàng
nhìn Đinh Thanh Uyển, nói:
“Thanh Uyển à, con nghe mẹ nói này, mẹ là người
từng trải, con biết không, trước kia bố con cũng là
loại người như vậy ấy, Đàn ông mà, ai chẳng xấu
tính giống nhau! Là một người phụ nữ, mấu chốt
là chính con phải có thủ đoạn, hạnh phúc của con phái do chính con tự
giành lấy, người khác cũng không có cách nào.
quyết định hay giúp đỡ con được. Minh Vũ vấn còn
trẻ, cậu ta vẫn chưa hiểu chuyện, con không thể vì
những sai lâm tuổi trẻ của cậu ta mà nói cậu ta
không đáng tin được”
Bây giờ con gái của bà ta vần chưa hiểu rõ tình
huống lần này đã không thể văn hồi nữa rồi. Giờ mà.
nó vẫn còn xoắn xuýt không muốn gả cho Hoắc.
Minh Vũ sao, bây giờ con gái bà ta không muốn gả
cũng không được nữa rồi
*Mẹ, con không muốn lấy Hoắc Minh Vũ đâu,
bố mẹ đừng bắt ép con nữa. Hai người xem anh ta
có dáng vẻ bất căn đời như vậy, con… con làm sao
có thể thay đổi một người như vậy được” Bây giờ
Đình Thanh Uyển chỉ muốn nhào vào mà bám chặt
lấy Hoäc Minh Dương, Hoắc Minh Vũ chẳng là gì so
với Hoắc Minh Dương cả, Hoắc Minh Dương mới là
chồng tương lai của cô tai
“Con mặc kệ, con sẽ không lấy anh ta đầu!”
“Bây giờ con làm sao có quyền quyết định nữa,
Thanh Uyến à, nói thật với con, dạo này công ty của
bố con đang gặp phải một chút vấn đề, nếu chúng
ta không vượt qua được cửa ải khó khăn này… Trời
a, con cũng phải thông cảm cho bổ mẹ chứt’ Bà
Đỉnh thấy không sử dụng được biện pháp mềm
mỏng thì đứng ra ép buộc Đinh Thanh Uyển ngay,
bà ta mặc kệ Đỉnh Thanh Uyển đang nghĩ gì, dù thế
nào đi chăng nữa thì bà ta cũng phải gá được Đinh
Thanh Uyển vào nhà họ Hoäc.
“Me, con cảm thấy nhà họ Hoắc đều là của
Hoắc Minh Dương, anh ấy chính là chủ nhân của
nhà họ Hoắc, hơn nữa, bên truyền thông đã tung tin
rắng Hoäc Minh Vũ đã kết hôn rồi. Chỉ bắng mẹ1ìm
cách gả con cho Hoắc Minh Dương đi” Định Thanh.
Uyển mau chóng chuyển đổi lực chú ý của bố mẹ.
cô ta sang Hoäc Minh Dương, cô ta muốn bố mẹ cô.
ta nhanh chóng hủy bỏ quyết định gá cô ta cho
Hoäc Minh Vũ. Vừa nhìn bộ dạng ăn chơi trác táng
cúa Hoäc Minh Vũ là cô ta biết quãng đời về sau
cúa cô nếu lấy anh ta sẽ thám hại cỡ nào rồi.
“Trời ạ, con đừng nói nhảm nữa, con có biết
Hoắc Minh Dương là ai không? Mẹ phải nhắc nhở
con bao nhiêu lần rồi, con phải bỏ ngay cái suy nghĩ
vớ vấn đó đi, đừng mơ mộng hão huyền nữa” Hoäc.
Minh Vũ thì còn được, ít nhất cậu ta còn không
quan tâm đến quyết định của bố mẹ cậu ta, thế
nhưng Hoắc Minh Dương thì khác, cậu ta nói rõ là
không thích Thanh Uyển rồi thì ai dám gá con gái
cho cậu ta nữa?
‘Vừa thấy con gái có ý nghĩ đáng sợ như vậy, bà
Đỉnh vội vàng ngăn cản Đinh Thanh Uyến lại, chỉ sợ.
con gái nghĩ linh tỉnh sẽ làm ra chuyện dại dột.
“Đúng vậy, con đừng nghĩ đến cậu ta nữa, Hoắc
Minh Dương nhìn có vẻ vô cảm xúc như vậy thôi
nhưng cậu ta rất kinh khủng. Con đừng có dại gì
mà chọc vào cậu ta, đến lúc đó không chỉ con mà
bố mẹ cũng bị liên lụy ấy” Thương trường như chiến
trường, Hoắc Minh Dương đã chèn ép ông 1a ở lĩnh
vực kinh doanh rồi, hơn nữa cậu †a làm ăn từ trước.
đến giờ chưa từng để bản thân thiệt thòi dù chỉ một
chút. Có người nói cậu ta làm việc ở công ty cả
năm, không nghỉ một buổi nào hết, đúng là không
phải con người mà. Càng nghĩ càng thấy đáng sơ,
ông ta liền nói: ‘Dù có vì công việc đi chăng nữa thì
con vẫn là con gái ruột của bố, làm sao bố có thể
gả con cho loại người như thế được. Nói tóm lại là
con muốn gì cũng được, riêng Hoắc Minh Dương thì
không thể”
Loại đàn ông như Hoäc Minh Dương không
phải là người mà ai cũng có thể chọc vào.
“Được rồi, được rồi, con biết là không được rồi
mà, vậy thì ngoại trừ con trai của nhà họ Hoắc ra,
chẳng lẽ không còn người nào khác sao?” Đỉnh
‘Thanh Uyển vẫn chưa hết hy vọng, cô ta không thế
nào lấy Hoäc Minh Vũ được, lấy anh ta thì chẳng
khác gì phải nhảy vào trong hố lửa cả.
“Được rồi, con đừng nghĩ nhiều nữa, nếu có ai
hợp hơn Hoäc Minh Vũ chắc chắn bố mẹ sẽ giới
thiệu cho con ngay, còn nếu con vẫn không ưng ai
thì bố mẹ sẽ cho con gặp mắt ông Hắc đấy” Bà
Đỉnh nghĩ mãi cũng không biết tại sao Hoắc Minh
Vũ lại không làm vừa lòng con gái bà ta.
‘ẻ ngoài của cậu ta cũng khá ốn, gia đình lại có
.điều kiện, ngoài việc cậu ta hơi lăng nhăng ra thì
đâu có thói xấu nào nữa đâu.
“Ông Hảo sao, bố mẹ đừng có nhắc đến ông ta
nữa” Định Thanh Uyển bĩu môi, vé mặt cô ta vô
cùng bực bội, ông Hắc, ông Hắc, suốt ngày chí
nhắc đến ông ta. Người đàn ông đó xấu xí như ma
vậy, bảo cô ta gả cho ông ta sao, thà cô gả cho một
con heo còn hơn. Cả người ông ta không có một
điểm nào làm vừa lòng cô ta cả, cái tên nhà giàu
mới nổi đó vừa thấy cô ta đã cười tít mắt lên, cô ta
vừa thấy con người đó thì đã cảm thấy bưồn nôn
rồi. Kết hôn với người đó chính là đang tự hành hạ.
khả năng nhìn của cô ta chứ hạnh phúc nỗi gì.
“Mẹ à, sao mẹ lại có thể nói như vậy chứ, nếu
con mà kết hôn với ông ta thì sau này con làm sao.
đám ngẩng mặt nhìn người khác đây?”
°hính vì thế nên bây giờ đối tượng kết hôn.
thích hợp nhất của con chính là Hoäc Minh Vũ”
Đỉnh rất thích Hoắc Minh Vũ, chỗ nào của cậu ta
cũng vừa ý bà ta. Hơn nữa, không nói đến những
mặt khác, chỉ tính riêng danh xưng “bà Hoắc” thôi
cũng khiến bà ta muốn bay lên trời vì vui sướng.
“Mẹ đã nói với mẹ chồng của con rồi, nếu con
và cậu ta kết hôn với nhau thì nhà họ Hoác sẽ đầu.
tư vào mánh đất đó cúa nhà chúng ta”
Đỉnh Thanh Uyển cũng rất thông minh, cô ta
nghe thấy mẹ mình nói vậy thì nhớ ngay tới vừa nấy
trên bàn cơm Hoäc Minh Dương cũng nhắc tới
chuyện một mảnh đất nào đó, chắc chắn cũng liên
quan đến mảnh đất mà mẹ cô ta đang nói đến: “Ôi,
ban nãy Hoắc Minh Dương cũng đã nói vẽ mảnh
đất đó.” Định Thanh Uyển đã nghe không sót chữ
nào trên bàn cơm rồi.
Bố Đinh với mẹ Đinh nhìn nhau, bọn họ cũng
quan tâm đến suy nghĩ của Hoäc Minh Dương về
mảnh đất đó. Rồi bà Đỉnh động viên Đinh Thanh
Uyển: “Thanh Uyến à, mẹ đã suy nghĩ rất lâu rồi mới
chọn cho con được một đối tượng ưng ý như vậy.
Con có biết không, rất khó để tìm được một chàng
rể vừa ý con, vì vậy con phái học cách chấp nhận”
Con gái của bọn họ đã lớn tuổi thế này rồi, bây
giờ chọn chồng còn yêu cầu nhiều điều kiện vậy, bà
ta biết tìm đâu ra một người đàn ông đáp ứng mọi
yêu cầu vô lý của Thanh Uyển được. Con gái mà
không chịu nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ thì chỉ
có ăn đòn thôi. Lúc này, bà ta khẳng định một cách
dứt khoát: “Mẹ mặc kệ, mẹ là người làm chủ rồi,
chồng sắp cưới của con chính là Hoäc Minh Vũ”
Thanh Uyến bực bội đến muốn