Trên đường trở về ký túc xa, Hạo Hiên nói rất nhiều, có chút phiền nhưng cô vẫn cố gắng trả lời anh ta từng vấn đề một
“Tiểu Thẩm,…à anh có thể gọi em như thế chứ?” Hạo Hiên quay sang vừa đi vừa gọi cô một tiếng thân mật giống như đang xem cô là em gái nhỏ của mình vậy “Được ạ”
“Vậy… em sao mà quen biết Đới Khải thế?” Anh ta ngập ngừng hồi lâu rồi mới chịu hỏi vào trọng điểm, còn cô thì như bị trúng tim đen, lúc bị hỏi còn hơi trơ mặt.
cũng không thể nói là cô thích thầm anh ấy lâu như vậy rồi, cô cố lục lại trí nhớ của mình để trả lời câu hỏi một cách khách quan nhất
“A… tình cờ gặp ở quán cà phê gần trước vào kỳ nghỉ hè năm nhất ạ”
“À, thật ra cậu ta cũng rất tốt, tính tình không mấy thân thiện, khá lạnh lùng nhưng trong lòng lại biết quan tâm người khác đấy” Anh ta vẫn đi chậm về phía trước, kể cô nghe về anh ấy một cách tự hào.
Thực ra không cần anh nói cô cũng hiểu điều đó bởi cô biết anh còn sớm hơn anh ta đấy chứ
Lý Thẩm cười mỉm, vẻ mặt khá ngượng ngùng nghĩ về anh ấy “ Đúng vậy, anh ấy thực rất tốt”
“Đúng chứ! Nhưng mà anh khá tò mò, không hiểu sao kiểu đàn ông cậu ta trước giờ không tiếp xúc với nữ giới, các cô gái vây quanh đều bị cậu ta từ chối.
Lần này làm sao lại đi cùng em như vậy?” Hạo Hiên thở dài, lắc lắc đầu.
Lời anh nói cũng khiến cô nghiệm lại, trước giờ theo dõi Đới Khải chẳng bao giờ thấy anh ấy đi với bất kì cô gái nào chỉ một mình giống như cô vậy.
Một tia suy nghĩ chợt lướt qua nhưng đã sớm bị cô dập tắt bởi cô không muốn nuôi trong mình vọng tưởng để rồi sau này lại thất vọng
“Vậy sao, có lẽ chỉ là tình cờ mà thôi, dù sao bọn em cũng chỉ mới gặp có mấy lần thôi ạ, cũng không tính là thân” Ngữ khí cô bình thường trầm ổn trở lại, dường như nói chuyện với anh ta cứ khiến cô nghĩ về anh nhiều hơn, cơn lạnh giá đêm sương đã không còn lạnh như cô tưởng nữa
“Ra vậy… à để cảm ơn em đã giúp bọn anh đóng góp ý kiến kịch bản vở kịch nên bọn anh quyết định tặng em vé vào cửa đêm dạ hội.” Vừa nói Hạo Hiên vừa lấy ra trong túi áo mình 3 chiếc vé rồi nói tiếp “ Đây 3 vé, anh biết em ở kí túc xá chắc chắn sẽ thân với bạn cùng phòng nhưng mà số vé có hạn chỉ có 3 vé này thôi, em không chê chứ?”
“A… khách sao vậy ạ, anh chu đáo thật đấy, nếu các anh cho em một vé em đã thấy cảm kích rồi, đúng lúc phòng em cũng chỉ có ba người.
Vậy, cảm ơn anh nhé, học trưởng”Lý Thẩm tười cười như hoa, anh mắt biết cười ấy quá đẹp rồi
Nhìn thấy vé vào cô đã sáng mắt rồi, ai chả biết muốn mua vé khó thế nào chứ, nghe tin học trưởng mới siêu đẹp trai lên làm chủ tịch hội học sinh còn có học bá Đới Khải khoa Kinh tế tham gia ai chẳng muốn đi.
Số vé lại bán ra không nhiều, bây giờ có của chùa cô đương nhiên sẽ nhận, nhận ngay tức thì
“ Không có gì, bọn em cùng đi vui là