Sau lời chia tay đầy tàn nhẫn, Lý Thẩm cũng lên xe trở về Hứa Tô với lời nhắn tới bạn bè “Mình sắp đi du học, các cậu giữ gìn sức khỏe sớm ngày tái ngộ.
Xin lỗi vì chẳng thể nói rõ với các cậu chuyện này, sẽ có một ngày mình trở về dũng cảm đối mặt.
Lý Thẩm”
Tắt máy lên chuyến bay trở về gia đình, cô đã không kìm được nữa, những giọt lệ dần rơi xuống gò má.
Lý Thẩm đã chẳng thế khóc thanh lời.
Máy bay chuẩn bị cất cánh, một người phụ nữ trung niên ngồi xuống cạnh cô, một tay đưa khăn giấy “Cháu gái… “
Lý Thẩm với đôi mắt ứa lệ, chop mũi đỏ ửng ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ đó “Cảm ơn dì”
“Có chuyện gì với cháu sao? Nếu không ngại có thể chia sẻ với ta” Người phụ nữ trung niên với giọng nói ấm áp, giống như liều thuốc an ủi tạm thời đối với cô
Lý Thẩm lắc đầu “Cháu không ổn chút nào”
“Vậy sao, ta đang lắng nghe cháu tâm sự đây” Người phụ nữ vỗ nhẹ lên vai Lý Thẩm dịu dàng nói
“Cháu sắp đi du học, cũng đã kết thúc mối tình đầu đẹp đẽ nhất của mình”Cô vấu chặt mảnh giấy thấm đãm nước mắt của mình
Người phụ nữ lấy trong túi của mình ra một chiếc kẹo bạc hà đưa cho cô “Ta không rõ cháu và chàng trai đó là người như thế nào, cũng không có quyền can dự vào chuyện tình cảm của cháu.
Nhưng cháu gái à, bất luận có chuyện gì xảy ra, nếu đã quyết định thì hãy chấp nhận, vì dù đúng hay sai đã chẳng thể quay lại thời điểm ban đầu nữa rồi.
Hơn hết nếu còn có duyên dù cách xa nửa vòng trái đất, trái tim vẫn sẽ cùng chung nhịp đập”
“Cảm ơn dì” Lý Thẩm hiểu hơn hết lý do cô rời đi nhưng người phụ nữ này nói đúng, nếu như cô và anh còn duyên phận, chỉ cần anh chờ được cô, chờ Lý Thẩm cô có đủ can đảm và sự trưởng thành để cùng anh đối diện với chuyện khủng khiếp ở tương lai, vậy cô cũng nguyện ý đợi
Chuyến bay đáp xuống thành phố Hứa Tô xinh đẹp chứa đựng bao kí ức ngây ngô nhất của cô.
Xuống máy bay, bố mẹ Lý Thẩm đã chờ cô từ lâu ở cửa ra
“Lý Thẩm, ở đây con” Bà Lý vẫy tay gọi lớn ánh mắt hớn hở
Nghe thấy tiếng gọi của người thân yêu, Lý Thẩm nhanh chóng xác định vị trí rồi chạy tới ôm chầm lấy ông bà Lý “Cha… Mẹ… Con thật nhớ hai người”
“Mệt rồi chứ, về thôi cha đã làm rất nhiều món con thích ăn rồi” Ông Lý giúp cô kéo vali đặt vào cốp xe, cả nhà cùng trở về
Cả tuần nay Lý Thẩm tắt máy, cắt đứt liên lạc với bên ngoài, chỉ muốn ở bên cha mẹ mình nhiều một chút, vì không lâu nữa cô sẽ phải rời đi.
Vậy nên không ai trong số hội bạn thân liên lạc được với cô,