Khu vui chơi thật an tĩnh, không có một bóng người xuất hiện quanh đây, bầu không khí trở am đảm u buồn đến đáng sợ nhưng Lý Thẩm và Đới Khải vẫn nắm chặt lấy tay nhau.
Cả hai cùng đi tới trò chơi ngụa gỗ, anh nắm lấy hai tay của cô, ánh mắt trìu mến chỉ mỉm cười nhìn cô
“Anh còn yêu em chứ?” Lý Thẩm hỏi anh nhưng không nhận được bất cứ câu trả lời nào
Bóng ma trong Lý Thẩm như trỗi dậy, cô vẫn tiếp tục lặp đi lặp lại câu hỏi đó mà anh không hề đáp lại
Ánh mắt vẫn trìu mến rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán của Lý Thẩm, sự dịu dàng ôn noãn đó đã khiến Lý Thẩm an tâm hơn nhưng không như cô nghĩ, lời nói của anh cứ văng vẳng như con dao đâm thẳng vào tim cô
“Chúng ta chia tay đi.
Chúng ta chia tay đi.
Chúng ta chia tay đi”
Ngay lúc này Lý Thẩm một lời muốn nói cũng không thể, cứ thế nhìn anh ấy quay gót rời đi mà đôi chân như bị đóng đinh ở đó muốn đuổi theo nhưng chẳng thế.
Lý Thẩm với gương mặt chau lại, những dòng nước mắt nóng hổi lăn xuống, cô cứ thế lắc đầu
“Đới Khải…” Tiếng hét thất thanh, Lý Thẩm bừng tỉnh ngắm nhìn căn phòng của mình, hóa ra cô đã mơ một giấc mộng rất dài chỉ có anh
Từ rất lâu rồi cô đã không gặp anh trong giấc mơ nhưng tại sao khi chuẩn bị tinh thần để trở về thì anh ấy lại xuất hiện và làm cô đau khổ đến vậy.
Cô thật sự không muốn nghĩ, bởi đầu cô thật sự rất đau, căn phòng nồng nặc mùi rượu, hai chai rượu Whisky rỗng vứt lăn lóc trên sàn nhà
Trời cũng đã sáng, Lý Thẩm ngồi dậy lau đi những giọt nước mắt vương trên má, tự nhủ mình rằng phải phấn chấn lên, gia đình đang cần cô, phải giải quyết mọi thứ ở đây để nhanh chóng trở về với bố mẹ của cô
Lý Thẩm đến công ty với khuôn mặt phờ phạc nhợt nhạt, lớp trang điểm cũng không thể che dấu đi tác hại của việc uống nhiều rượu.
Cô không về phòng làm việc mà trực tiếp dùng thang máy chuyên dụng lên phòng làm việc của tổng tài
“Luật sư Lý, chị đến rồi.
Sao lại nhợt nhạt thế kia.
À đúng rồi tổng giám đốc đang đợi chị tới công ty, nhìn có vẻ khá giận đấy” Thư ký của Alex nhìn thấy Lý Thẩm đi lên liền đi tới báo trước cho cô một tiếng để chuẩn bị tinh thần trước
“Hôm qua uống chút rượu ấy mà.
Em làm việc đi” Lý Thẩm vỗ vai cô thư ký ra hiệu yên tâm rồi đi tới gõ cửa
Tiếng người đàn ông bên trong vọng ra “Vào đi”
Nhìn thấy Lý Thẩm mở cửa đi vào Alex chau mày đứng dậy khỏi ghế làm việc vừa dơ tay chỉ chỉ cô vừa đi tới ghế sofa ngồi xuống “Tiểu Thẩm nhà cô hay lắm, muốn nghỉ việc cũng không báo một tiếng, nếu như bên phía công
ty luật không báo có lẽ tôi cũng không biết chuyện luôn đấy.
Ninh thị không bạc đãi cô mà cô lại rời đi không một tiếng vậy à.
Hay là có công ty khác đãi ngộ tốt hơn lôi kéo được cô rồi.
Tức chết tôi mà”
Cô mỉm cười đi tới vỗ vai Alex rồi ngồi xuống gần đó “Xem anh nói kìa, không phải tôi đã đến đây muốn đích thân nói chuyện hay sao, anh làm vậy là tổn thương lòng tự trọng của tôi đấy nhé.
George hay Ninh Thị đều đối tốt như vậy sao tôi