Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Lý Thẩm ngước đầu lên nhìn người đàn ông đó nhẹ nhàng mỉm cười.
Cửa được đẩy vào, người đàn ông khôi ngô tuấn tú, dáng người cao ráo mặc âu phục bước vào
“Thẩm tử, hoan nghênh gia nhập tập đoàn.
Lúc sáng anh ra ngoài xử lý công vụ không thể đón em được, xin lỗi nhé” Hạo Hiên ngồi xuống ghế sofa nhìn Lý Thẩm nói
Lý Thẩm đứng dậy khỏi ghế đi tới ghế sofa ngồi xuống tiện tay rót một ly trà cho Hạo Hiên đáp “Không sao, lâu lắm không gặp, sư huynh vẫn khỏe chứ?”
“Vẫn tốt, hôm trước nghe Tiêu Tiêu nói gặp em ở bệnh viện sao không chào hỏi cùng nhau ăn một bữa rồi hẵng đi” Hạo Hiên mỉm cười cầm tách trà lên nhấp một ngụm
“Thật xin lỗi, hôm đó em bận đưa cha đi khám bệnh nên không ngồi nói chuyện với cậu ấy lâu được.
Nghe bảo anh thành công cầu hôn cậu ấy rồi, chúc mừng nhé!”
Hạo Hiên đặt tách trà xuống đáp “Ừ, cô ấy cũng sắp về đây rồi, bọn anh sẽ nhanh chóng kết hôn lúc đó em phải đến chúc mừng nhé.
Nếu thuyết phục được cô ấy vào đây cùng làm việc thì càng tốt”
“Nhất định, còn về công việc em không tiện tham dự, cô ấy có lựa chọn của riêng mình chúng ta nên tôn trọng quyết định của cô ấy!” Lý Thẩm cười khổ, cô thật không dám khuyên vì tính cách của Ngụy Tiêu Tiêu cô rất rõ, khá giống cô về khoản cứng đầu
"Ừ.
Mà chú bệnh nghiêm trọng lắm không?"
"Mất trí nhớ ở người già, chăm sóc tốt là được"
“Lần sau bọn anh đến thăm chú nhé.
Thôi vậy, em làm việc đi ” Hạo Hiên gật đầu đứng dậy Lý Thẩm đáp “Được” Anh cũng vậy mà rời đi
Hạo Hiên mở cửa đi ra đi về phía cầu thang bộ lên phòng làm việc của chủ tịch đi qua hai cô trợ lý chào hỏi liền gật đầu
“Cốc cốc cốc”
“Vào đi” Giọng nói từ bên trong vọng ra ngoài, Hạo Hiên yên tâm mở cửa đi vào
Cánh cửa đóng lại anh ta ngang nhiên thả mình ngồi xuống chiếc ghế dài êm ái dùng để ngồi đọc tài liệu của chủ tịch “Khải, sắp xếp cô ấy ở gần phòng làm việc của cậu như vậy không sợ cả hai đều khó xử sao”
Đới Khải trên tay cầm chiếc bút máy thủ công đắt đỏ vừa đọc tài liệu không đáp lại khiến Hạo Hiên có chút ngứa ngáy trong lòng liền ngồi lại nghiêm chỉnh “Được thôi, cậu không nói tôi hết cách”
“Không có gì nữa thì về phòng làm việc của mình đi” Đới Khải lạnh lùng lên tiếng
Hạo Hiên đứng dậy đi tới ghế ở bàn làm việc ngồi xuống mặt đối mặt với Đới Khải “Nghe vị hôn thê mình nói hôm trước gặp cô ấy ở bệnh viện Bắc Kinh cùng với Mộ Ngôn đấy! Dù sao cũng là bạn bè của nhau tôi không phản đối nếu hai người họ phát triển thêm”
“Im miệng” Đới Khải biết anh ta đang khiêu khích sự nhẫn nại của mình liền trừng mắt
“Được thôi” Hạo Hiên cười đùa nhưng vẫn không chịu rời khỏi ghế, để anh xem xem Đới Khải nhà cậu thật sự kín miệng đến mức nào
Đới Khải gấp tập tài liệu lại, đặt cây bút xuống trên nắp bút còn khắc chữ S rất đặc biệt, hai bàn tay đan lại “Tôi tự biết sắp xếp, nếu không có gì nữa thì trở về đi”
“Coi như tôi thua cậu” Bất lực Hạo Hiên đứng dậy mở cửa ra khỏi phòng đi qua phòng làm việc còn vẫy tay mỉm cười với Lý Thẩm đang ngồi bên trong nghe điện thoại
“ Em nhận việc rồi, anh đi công tác bận mà không cần gọi điện cho em đâu” Lý Thẩm mỉm cười đáp lại Hạo Hiên rồi trả lời Mộ Ngôn đang kết nối bên kia đầu máy
“Vậy em làm việc ở đâu, sao không nói cho anh một tiếng, nếu anh không hỏi dì có lẽ sẽ không biết luôn đấy”
Cô ngập