Lý Thẩm lo lắng liên tục nhìn đồng hồ, tin nhắn gửi đi cho anh nhưng không nhận được hồi đáp.
Đúng lúc đó Lục Vũ Bình ngang qua dẫn đường cho Đặng Cách và một số người đi theo ông ta về phòng họp ra hiệu ánh mắt cho cô.
Thời khắc quan trọng không thể chờ đợi được Đới Khải nữa, cô quay người lại quầy lễ tân lấy tài liệu còn chau mày hít một hơi thật sâu
“Đặng tổng, mời ngồi” Lục Vũ Bình hướng tay về phía ghế ngồi lịch sự “tiếp khách” tới nhà
Đặng Cách cười ha hả khách sáo: “Lục tổng khách khí quá rồi, mời ngồi!”
Cốc..cốc… cốc
Tiếng gõ cửa chưa ngắt lười, Lý Thẩm ôm tập tài liệu tự tin bước vào mỉm cười chào hỏi: “Các vị thất lễ rồi, tôi đến muộn”
Sau đó liền đi về phía ghế đối diện với vị trí Đặng Cách ngồi cách một mặt bàn, cô tươi cười đưa tay tỏ thiện chí: “Đặng tổng, chào ngài.
Giới thiệu một chút, tôi là giám đốc phòng pháp lý, cố vấn pháp luật cấp cao của công ty, Lý Thẩm”
“Lý tổng, hân hạnh” Đặng Cách đứng dậy bắt lấy tay cô đáp lại lời chào thân thiện
Tất cả ngồi vào vị trí, không khí cũng thay đổi, khác hẳn với việc cười nói vui vẻ thì bây giờ trên gương mặt ai cũng căng lên chú ý từng lời nói của mình
“Đặng tổng, việc sát nhập công nghệ AL của Hứa Ngôn vào Thịnh Thế đang có rất nhiều vấn đề cần thỏa thuận.
Chúng tôi cần được biết những quyền lợi mà AL Hứa Ngôn có thể đưa đến khi trở thành một phần của Thịnh Thế” Lục Vũ Bình nắm lấy hai tay đặt lên bàn, lời nói chững chạc, sắc bén khác với thường ngày nhởn nhơ trêu đùa với người xung quanh
“Đương nhiên” Đặng Cách mỉm cười đáp rồi nhìn sang luật sư của mình
Anh ta gật đầu rồi mở tập quyển hồ sơ ra, thư ký của Lục Vũ Bình đi tới cầm lấy đưa về bên cạnh cho Lục Vũ Bình xem
“ Lục tổng, Lý tổng.
Hai người biết đấy, công nghệ AL điện tử thông mình của Hứa Ngôn được phòng sáng chế tạo ra là kĩ thuật mới nhất chưa được đăng kí bản quyền nhưng vì điều kiện đầu tư nguồn vốn và cơ sở thực hiện bị hạn chế, việc duy trì công ty cũng đang gặp một số khó khăn.
Tin rằng dưới bàn tay của Thịnh Thế không những có thể giúp kĩ thuật của Hứa Ngôn vươn xa và phát triển cao hơn, nắm trong tay độc quyền kĩ thuật ứng dụng vào hệ thống thông minh cho tuyến xe lái tự động đời mới là một lợi thế.
Đương nhiên chúng tôi đến đây với tư cách là khách mời của Thịnh Thế đúng chứ? Lục Thị cũng đang trong quá trình tìm hiểu công nghệ mới này với giá gấp đôi, nếu như Thịnh Thế và Hứa Ngôn không có duyên thì công nghệ này chỉ có thể về tay người khác rồi!”
Lời nói tự tin quá mức của anh ta lại là một đòn chímạng đánh vào sau lưng anh ta thôi.
Không rõ là dưới sự bố trí của Đặng Cách hay vì anh ta làm trong Hứa Ngôn rồi tự cho mình là kẻ thông minh xem đó là một lợi thế
Lục Vũ Bình xem như đã đoán được hơn nửa người đằng sau xui khiến Hứa Ngôn cản trở dự án Bạch Hải rồi.
Còn Lý Thẩm nghe đến Lục Thị có chút khó xử nhưng rồi vì công việc cô mỉm cười đắc ý trong vài giây nhưng không ai nhận ra được ánh mắt thâm sâu của cô
“Đúng là, công nghệ kĩ thuật mới của Hứa Ngôn rất tốt, nhưng không thể so với công nghệ của MACHINE ở Úc chứ nhỉ? Nếu như Lục Thị đang ngắm tới kĩ thuật của Hứa Ngôn vậy kĩ thuật lắp ráp của MACHINE đang cần tới Thịnh Thế các anh thấy sao?? Thịnh Thế trên tinh thần muốn đưa công nghệ nước nhà vươn xa nên mới đồng ý thương lượng với Hứa Ngôn.
À để tôi nhắc cho anh nhớ, giá cổ phiếu của Hứa Ngôn 3 ngày gần đây đang gặp rắc rối thì phải nhỉ.
Chúng tôi là thiện chí, các anh lại xem đây là sự cầu khẩn ư? Vậy xin lỗi đàm phán đến đây là kết thúc”
Lục Vũ Bình trố mắt nhìn Lý Thẩm trong đầu còn thầm chửi bậy: “Em đang làm cái quái gì vậy, đừng nghĩ Đới Khải chống lưng em liền có thể quyết định vấn đề của phòng hành chính đấy chứ?”
Vị luật sư không ngờ việc mình ra uy lại như con mèo gầm trước mặt con sư tử, anh ta liền nhận ra mình đã sai, quay sang nhìn ánh mắt tia lên sự tức giận của Đặng Cách
Giám đốc phòng sáng chế giúp anh ta chữa cháy: “Lý tổng, xin cô nguôi giận, có thể cách diễn đạt của luật sư Húc chưa đúng với nguyện vọng của Hứa Ngôn, tôi là giám đốc phòng sáng chế Nghiêm Chí Hào đã cùng nhân viên kĩ thuật đưa ra thành tựu mới cũng như dưới sự ủy thác của hội đồng quản trị xin đảm bảo, việc Thịnh Thế ra tay ôm lấy Hứa Ngôn là điều mà chúng tôi chờ đợi.
Đổng sự trưởng Dương tin tưởng vào Thịnh Thế và chủ tịch Đới hơn hết!”
Lý Thẩm mỉm cười: “oh vậy sao, sự kì vọng của đổng sự trưởng đối với Thịnh thế là vinh dự của chúng tôi nhưng chúng tôi lại chưa thể nhìn thấy được thiện chí của Đặng tổng ở đây, một vị CEO trong hội đồng quản trị cấp cao”
Đang trầm tư suy nghĩ đối sách lại bị gọi tên Đặng