- Nhiếp Ly bắt đầu vào việc bố trí Vạn Ma Yêu Linh Trận, Diệp Tu bắt đầu chuẩn bị các loại tài liệu, toàn bộ Phủ thành chủ cao thấp cũng bắt đầu bận rộn. Có nhiều chỗ viện bị đẩy ngã, có nhiều chỗ bắt đầu trải gạch đá, có nhiều chỗ bố trí Minh văn.
Ngoại trừ Diệp Tông, Diệp Tu ... và một số người, những người còn lại đều hoàn toàn không biết trong Phủ thành chủ đến cùng đang làm gì.
Sắc trời dần dần tối.
Trăng sáng sao thưa.
Nhiếp Ly trong hoa viên tại biệt viện đi bộ, xa xa mà nhìn lại, thấy một người thiếu nữ mặc váy tơ màu trắng, giống như Tiên Tử trong nguyệt quang. Nàng lẳng lặng đứng đấy, sương mù màu trắng lượn lờ trên người , bên trong làn sương mù màu trắng kia, mơ hồ hiện ra một Yêu Linh hình người. Yêu Linh kia mặc lụa trắng, trang nhã cao quý, đầu đội vương miện, giống như một Nữ hoàng.
Yêu linh kia chính là Phong Tuyết Nữ Hoàng Yêu Linh của Diệp Tử Vân!
Phong Tuyết Nữ Hoàng Yêu linh cắn nuốt vô số Yêu Linh, đạt tới Thần cấp phát triển, thực lực cực kì đáng sợ, toàn bộ bên trong biệt viện, đều bao phủ bởi một cỗ hàn khí.
Cỗ hàn khí này nhìn như ôn hòa, nhưng khi Diệp Tử Vân ra tay đối địch, những cỗ hàn khí này sẽ hóa thành những băng đao lạnh thấu xương.
Thấy một màn như vậy, Nhiếp Ly mỉm cười, Diệp Tử Vân cùng Phong Tuyết Nữ Hoàng Yêu Linh dung hợp càng ngày càng tốt rồi, từ trong khí tức gió lạnh, Nhiếp Ly có thể cảm giác được, Diệp Tử Vân ít nhất đã nắm giữ được hai loại chiến kỹ trở lên, tăng thêm tu vi cho bản thân nàng, coi như Hoàng kim Tam tinh Yêu Linh Sư, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của nàng.
Nhiếp Ly hướng phía Diệp Tử Vân đi đến, cảm giác trên người Diệp Tử Vân mỗi một tia Linh hồn lực đều biến hóa.
Trên một tòa nhà lầu nhỏ khác ở một nơi hẻo lánh trong biệt viên, một thân ảnh đang lẳng lặng đứng, ánh trăng chiếu trên mặt của hắn, người này là phụ thân của Diệp Tử Vân, Diệp Tông.
Lúc này cảm xúc của Diệp Tông cảm thấy hỗn loạn, thật lâu khó có thể bình tĩnh.
Lần trước hắn cảm giác được tu vi của Diệp Tử Vân đã tăng lên trên phạm vi lớn, hơn nữa còn không biết từ đâu làm ra một cái Phong Tuyết Nữ Hoàng Yêu Linh, nhưng hắn vẫn hoàn toàn không nghĩ tới, tu vi của Diệp Tử Vân, tiến bộ thần tốc như thế. Trước kia Diệp Tử Vân vẫn luôn làm cho hắn thất vọng, không có kế thừa thiên phú tu luyện cường đại của hắn, hưởng thụ nhiều nguyên tài tu luyện của Phủ thành chủ như vậy, nhưng ngay cả cánh cửa Thanh đồng Nhất tinh còn bước không qua. Tuy rằng so với một ít bạn cùng trang lứa ưu tú hơn rất nhiều, nhưng với tư cách là nữ nhi của Thành chủ, xa xa vẫn là không đủ.
Nhưng mà hiện tại, tốc độ tu luyện của Diệp Tử Vân tăng tiến một cách kinh người, từ Linh hồn lực hắn liền có thể cảm giác được, tu vi của Diệp Tử Vân ít nhất đã đạt đến cấp bậc Bạch ngân Ngũ tinh, hơn nữa Diệp Tử Vân dung hợp Phong Tuyết Nữ Hoàng, tựa hồ so với Phong Tuyết Nữ Hoàng Yêu Linh bình thường còn cường đại hơn gấp mấy lần, nếu thực sự phải đánh, sợ là Hoàng kim Nhất tinh Yêu Linh Sư cũng không phải đối thủ của Diệp Tử Vân!
Diệp Tông rất nghi hoặc, tuy bình thường hắn bề bộn nhiều việc, cha con thường xuyên mấy tháng không thấy mặt, nhưng trong lòng hắn đối với Diệp Tử Vân vẫn là rất quan tâm, tiến độ tu luyện của Diệp Tử Vân đều được Tiết di của Diệp Tử Vân đưa đến chỗ của hắn, đoạn thời gian trước, Diệp Tử Vân còn không có vượt qua cánh cửa Thanh đồng Nhất tinh, lúc này mới bao lâu, đã đạt tới Bạch ngân Ngũ tinh rồi?
Đây quả thực là khiêu chiến nhận thức cực hạn của hắn!
Thiên phú như vậy, hắn liền cảm thấy xấu hổ , lúc trước hắn tu luyện từ Thanh đồng Nhất tinh tới Bạch ngân Ngũ tinh đã phải bỏ ra mấy năm!
Hơn nữa điều làm cho hắn càng thêm kinh hãi chính là, Phong Tuyết Nữ Hoàng tại phần đông bên trong Yêu Linh, đều phi thường cường đại và rất quý hiếm, toàn bộ Quang Huy Chi Thành cũng chỉ có rải rác vài chục đầu mà thôi, mà Phong Tuyết Nữ Hoàng của Diệp Tử Vân, cực kỳ đặc thù, xác suất đụng phải loại Yêu Linh đặc biệt cường đại, có thể nói trong vạn không có một. (đoạn này đọc không hiểu lắm nên ko biết diễn tả thế nào!!!!! @@)
Trong nội tâm của Diệp Tông cảm thấy khiếp sợ, đồng thời cũng vì Diệp Tử Vân mà cảm thấy vui mừng. Không có người nào hiểu rõ hơn hắn về tình cảnh của Quang Huy Chi Thành, mỗi một khắc thành đều có thể bị phá hủy, mỗi lần nghĩ đến tình trạng của Quang Huy Chi Thành, Diệp Tông không thể ngủ mấy đêm liền, vì Quang Huy Chi Thành mà tận tâm tận lực, chỉ để cho người nhà của mình, để cho con dân của Quang Huy Chi Thành càng thêm an toàn. Tuy rằng Diệp Tử Vân thân là Thành chủ chi nữ, có rất nhiều người bảo hộ, nhưng thực lực bản thân cường đại thì mới thực sự an toàn.
Tu vi của Diệp Tử Vân tăng lên nhanh như vậy, hắn cảm thẩy rất vui, mỗi khi nhớ tới mẫu thân của Diệp Tử Vân, nếp nhăn nới khóe mắt kia lại lập loè rồi mấy giọt lệ quang.
Trải qua sự tình Nhiếp Ly lần trước, cha con không được tự nhiên còn không có hóa giải, đã thật lâu cũng không cùng nói chuyện rồi, hắn chuẩn bị đi qua chủ động nhờ Diệp Tử Vân một chút, muốn biết tâm sự của nữ nhi. Ngay tại thời điểm hắn sắp cất bước đi ra ngoài, một thân ảnh hiện vào rồi tầm mắt, đúng là Nhiếp Ly. Diệp Tông sắc mặt lập tức âm trầm xuống, trong lổ mũi hừ lạnh một tiếng.
Lần trước Nhiếp Ly rõ ràng cởi bỏ thân thể đứng ở trong phòng của Diệp Tử Vân, đây quả thực là chuyện không thể tha thứ, nếu không phải vì sau lưng Nhiếp Ly là vị cường giả thần bí kia, Diệp Tông hận không thể một tay chụp chết Nhiếp Ly, kết quả không tới vài ngày, bởi vì Vạn Ma Yêu Linh trận mà hắn bị Nhiếp Ly áp chế.
Vì Quang Huy Chi Thành, Diệp Tông không thể không nhượng bộ, để cho Nhiếp Ly tiến vào nơi này, bất quá hắn không thể nào yên tâm được, tự mình vào biệt viện quan sát. Hắn hận không thể đem Nhiếp Ly đá đi xa, tuy rằng căm tức, nhưng chỉ có thể nhịn, dù sao còn muốn Nhiếp Ly bố trí Vạn Ma Yêu Linh trận.
"Ta cũng muốn xem tiểu tử ngươi, nếu dám vô lễ đối với Tử Vân, coi như không hoàn thành được Vạn Ma Yêu Linh trận này, ta cũng phải chỉnh đốn ngươi!" Diệp Tông hung dữ thầm nghĩ. (đoạn này hơi khó hiểu, mọi người thông cảm)
Diệp Tử Vân tựa hồ không thể phát hiện ra vị trí Diệp Tông, dù sao Diệp Tông cũng là một Hắc kim cấp bậc Yêu Linh Sư, tại tận lực che giấu khí tức, dưới mọi tình huống rất khó phát hiện. Cảm giác được có người đến gần, lông mi của Diệp Tử Vân thoáng có chút động, liền mở mắt.
"Là ngươi. . ." Diệp Tử Vân nhìn thấy Nhiếp Ly, không biết vì cái gì, mà trong nội tâm không hiểu vì sao mà cảm thấy hoảng hốt, trên gương mặt hiện lên một nét ửng đỏ, cái bộ dáng e lệ kia, lộ ra càng động lòng người.
"Buổi tối tốt lành." Nhiếp Ly hì hì cười nói, đối với Diệp Tử Vân chớp mắt vài cái.
"Sao ngươi lại tới đây. . ." Diệp Tử Vân cúi đầu lảng tránh ánh mắt của Nhiếp Ly, chân không tự chủ lui về sau một bước, Nhiếp Ly tới gần làm nàng cảm giác vô
cùng khẩn trương. Dù sao cũng là buổi tối, cô nam quả nữ đứng trong cùng một cái biệt viện. Diệp Tử Vân thậm chí cũng không dám đứng ở trong lầu các của chính mình, vạn nhất Nhiếp Ly lại tiến vào, vậy thì làm sao bây giờ? Ngược lại tu luyện trong sân làm cho nàng cẩm thấy an tâm hơn.
Nhiếp Ly dừng bước tạo khoảng cách ba mét xung quanh Diệp Tử Vân, hắn cẩm nhận được bên trong góc biệt của viện một luồng hàn khí đang tỏa ra, khóe miệng không khỏi mỉm cười, Diệp Tông che giấu hơi thở có thể qua mắt được Diệp Tử Vân, nhưng không thể qua mắt được hắn!
"Cơm nước xong xuôi, ta đi tản bộ xung quanh, vừa mới trông thấy ngươi ở nơi này tu luyện, cho nên liền tới đây." Nhiếp Ly khẽ cười nói.
Diệp Tử Vân ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, lại cúi đầu xuống, có chút ưu sầu thở dài nói: "Nhiếp Ly, ta không biết ngươi dùng phương pháp nào có thể thuyết phục được Diệp Tu thúc thúc mang ngươi tới đây , nhưng mà bất kể như thế nào, từ nay về sau chúng ta không nên gặp lại nhau ."
"Làm sao vậy. . . Ngươi không muốn gặp lại ta?" vẻ mặt Nhiếp Ly thương tâm biểu lộ, "Quả nhiên những đệ tử thế gia như ngươi, không muốn cùng những bình dân chúng ta làm bằng hữu."
"Không phải. . ." thấy Nhiếp Ly nói như vậy, Diệp Tử Vân vội vàng khoát tay giải thích, nội tâm của nàng thiện lương , đương nhiên không muôn để cho Nhiếp Ly thương tâm, "Nhiếp Ly, tuy rằng ngươi là người có chút kỳ quái, có chút quá. . ngang ngược, nhưng ta biết ngươi là người rất tốt, bất kể là đối với ta hay là đối với những bằng hữu khác của ngươi, bằng không cũng sẽ không giúp ta như vậy. Tuy rằng ngươi thường xuyên đến quấy rầy ta, nhưng ta một điểm đều không cảm thấy chán ghét ngươi, trái lại còn rất hy vọng ngươi tới phiền ta. Bởi vì tại bên trong phủ thành chủ khổng lồ này, ta thường xuyên cảm giác cô đơn lạnh lẽo, có thể nói chuyện với ta, chỉ có một mình Tiết di. Ta đã từng có một người bạn tốt, đó chính là Ngưng Nhi, nhưng Ngưng Nhi chưa từng tới nơi này. Ngoại trừ nàng, ngươi là bạn tốt thứ hai của ta."
"Nhưng mà ngươi cũng biết đấy, phụ thân của ta tuyệt đối sẽ không cho phép ta và ngươi ở cùng một chỗ." Diệp Tử Vân chán nản nói ra.
Ánh mắt Nhiếp Ly liếc đến cái nơi hẻo lánh kia, hừ lạnh một tiếng nói: "Không thể không nói, Diệp Tông không xứng với cái chức phụ thân, đem một mình ngươi nhốt vào trong cái biệt viện này, đoạn tuyệt với nhân thế , một bằng hữu để nói chuyện đều không có. Hắn căn bản không xứng làm phụ thân ngươi!"
Nghe được Nhiếp Ly nói thế, đứng ở trong bóng đêm Diệp Tông không vì thế mà nổi giận, thật sâu trong ánh mắt toát ra vẻ thương cảm cùng thống khổ.
"Nhiếp Ly, ta không cho phép ngươi nói phụ thân của ta như vậy, hắn cũng là bất đắc dĩ. Hắn là Thành chủ của Quang Huy Chi Thành, mỗi một quyết định của hắn, đều lấy an nguy của toàn bộ Quang Huy Chi Thành làm trọng, mỗi ngày đều bề bộn các loại sự tình, cho nên mới không quan tâm đến ta. Ta muốn cố gắng tu luyện, trở thành một Yêu Linh Sư cường đại, trợ giúp phụ thân. Trước kia mặc kệ ta cố gắng như thế nào, tu vi của ta tăng lên với tốc độ rất chậm, may mắn mà có ngươi. . ." Diệp Tử Vân cảm kích nhìn Nhiếp Ly, đối với ân tình của Nhiếp Ly, nàng sẽ cố gắng báo đáp
Cảm giác Diệp Tử Vân lúc này nói không nên lời rồi, Nhiếp Ly khoát tay một cái nói: "Không nói những thứ này. Diệp Tông là phụ thân của ngươi, ngươi đương nhiên vì hắn mà nói chuyện. Lúc trước hắn đem ta đả thương, ta còn không tìm hắn tính sổ đấy! Vì nể mặt ngươi, ta không cùng hắn so đo."
Diệp Tông bởi vì lời nói của Diệp Tử Vân mà có chút nghẹn ngào, nhưng khi nghe được Nhiếp Ly nói, hắn tức giận đến dựng râu trừng mắt, rút cuộc là ai nên tìm ai tính sổ? Tiểu tử ngươi thân thể trần truồng tiến vào phòng khuê nữ nhà người ta, cái này còn có đạo lý gì, lại muốn tìm ta tính sổ?
Diệp Tông dường như thấy được Nhiếp Ly đúng thật là vô liêm sỉ!
Nhiếp Ly cười cười nói: "Tiếp theo trong khoảng thời gian này, ta muốn ở chỗ này, ngươi cũng không cần lo lắng việc phụ thân ngươi sẽ làm gì ta, hắn còn muốn ta giúp hắn bố trí Vạn Ma Yêu Linh trận. Vì bố trí Vạn Ma Yêu Linh trận, hắn đã đem ngươi bán cho ta."
"Vạn Ma Yêu Linh trận, cái gì là Vạn Ma Yêu Linh trận?" Diệp Tử Vân mở to con mắt trong trẻo.
"Vạn Ma Yêu Linh trận từ một vạn đầu Hắc kim cấp Yêu Linh cùng với các loại Minh văn bố trí mà thành, một khi bố trí xong, chỉ cần phát động Vạn Ma Yêu Linh trận, bên ngoài cho dù có mười Truyền Kỳ cấp Yêu Linh Sư, cũng đừng mơ tưởng công được vào ." Nhiếp Ly nói ra.
"Nguyên lai là như vậy." Diệp Tử Vân giật mình sửng sốt một chút nói, "Khó trách ta phụ thân sẽ đồng ý. . ."
"Cái này xem như là thành tâm của phụ thân ngươi a, vì Quang Huy Chi Thành, cái gì hắn cũng nguyện ý buông tha cho ta." Nhiếp Ly đương nhiên không quên khiêu khích Diệp Tông đang núp trong bóng tối, trong nội tâm âm thầm cười xấu xa.
Nghe được những gì Nhiếp Ly nói, Diệp Tông lập tức hiện ra thần sắc lo lắng, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì một cái Vạn Ma Yêu Linh trận sẽ đem nữ nhi bán đi, hắn đang muốn hiện thân, cùng Diệp Tử Vân giải thích, đã thấy Diệp Tử Vân nghiêm mặt, ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, trịnh trọng nói nói: "Nhiếp Ly, nếu như ngươi thật có thể đủ bố trí được Vạn Ma Yêu Linh trận, đối với Quang Huy Chi Thành mà nói, đó là công đức vô lượng, coi như cha ta hắn. . . Ta cũng không có bất kỳ một câu oán hận. Đừng nói ở lại trong biệt viện, coi như là. . . Coi như là để cho ta làm bạn gái của ngươi, ta cũng sẽ đồng ý." Diệp Tử Vân hai gò má hơi đỏ lên, nhưng mà lập tức thần sắc kiên định.
Nhiếp Ly nhìn Diệp Tử Vân, trong nội tâm một xuất hiện mảnh ôn nhu, vì Quang Huy Chi Thành cam nguyện hi sinh chính mình, lập tức hắn hì hì cười nói: "Đây chính là ngươi nói, ngươi không nên đổi ý a!"