“Nhiếp Ly hiền chất, những vật này...” Tiêu Vân Phong lúng túng.
“Gần đây Ngưng Nhi giúp đỡ ta rất nhiều, những thứ này coi như ta tạ lễ, bá phụ không cần khách khí.” Nhiếp Ly trực tiếp đưa cho Tiêu Vân Phong.
Ngưng Nhi mặt hơi đỏ lên, im lặng không nói gì.
Tiêu Vân Phong nhìn Tiêu Ngưng Nhi đỏ mặt liền hiểu tâm tư nữ nhi, hắn cũng không khách khí trực tiếp thu nhận.Tuy nghe đồn Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân quan hệ không bình thường nhưng Tiêu Vân Phong không để ý. Đệ tử quý tộc tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường, Nhiếp Ly nay là đệ nhất thiên tài Quang Huy chi thành, Ngưng Nhi có thể theo hắn là sự tình rất tốt. Ngoài ra Tiêu Vân Phong còn biết một thân thiên phú, tu vi của Ngưng Nhi đều là Nhiếp Ly ban tặng. Làm đích nữ Dực Long thế gia phải biết tri ân báo đáp.
Nhiếp Ly không biết hắn chỉ tiện tay đưa vài món lễ vật đã làm Tiêu Vân Phong tưởng tượng nhiều như vậy.
Thấy đám người Nhiếp Ly cùng Tiêu Vân Phong chuyện trò vui vẻ, Thẩm Hồng khẽ nhướn mày: “Dực Long thế gia trước giờ đều phụ thuộc Thần Thánh thế gia. Hiện tại muốn huỷ hôn cắt đứt quan hệ, còn dám đem Thẩm Phi đánh một trận, Thẩm Hồng tuy ẩn nhẫn nhưng nộ khí tích ngày càng nhiều.”
Thẩm Hồng nhìn Đoạn Kiếm đứng sau Nhiếp Ly thấy Đoạn Kiếm bộ pháp vững vàng, ánh mắt sắc bén làm hắn có chút kiêng kỵ.
“Thẩm Tú.” Thẩm Hồng thanh âm trầm thấp hô.
“Đại ca, có chuyện gì sao?”
“Ngươi đưa Thẩm Viêm sang bên kia dò xét thực lực tiểu tử sau lưng Nhiếp Ly một chút, tìm người điều tra quan hệ bọn chúng! Nếu người trẻ tuổi kia thực lực mạnh mẽ, quan hệ với Nhiếp Ly không chặt chẽ hãy mời chào hắn.”
“Dạ”. Thẩm Tú nhìn đám người Nhiếp Ly, mắt loé lên một tia lạnh lẽo. Nàng đứng lên đi về chỗ đám người Nhiếp Ly, Thẩm Viêm cũng theo sau.
Thấy người Thần Thánh thế gia chuẩn bị đi tới, Tiêu Vân Phong khẽ nhíu mày, đám người Tiêu Dực thì khẩn trương. Thần Thánh thế gia tuy rằng đang bị Phong Tuyết thế gia chèn ép nhưng tiếng xấu vẫn còn, luận thực lực Dực Long thế gia vạn lần không phải đối thủ của họ.
Trên đài Diệp Tu và Diệp Sóc cũng đang quan sát tình hình.
“Diệp Tu, Thẩm Viêm kia là cao thủ Hắc Kim cấp, chỉ sợ Nhiếp Ly không ứng phó được. Chúng ta có nên giải vây không?” Diệp Sóc nhìn Diệp Tu hỏi.
Diệp Tu lắc đầu cười : “Tiểu tử Nhiếp Ly kia có thể khốn quẫn mới là việc lạ, chúng ta chỉ cần hảo hảo xem, hắn khẳng định có thể ứng phó, hơn nữa ta muốn biết được thực lực người trẻ tuổi bên cạnh Nhiếp Ly.”
Diệp Sóc kinh ngạc gật đầu, không ngờ Diệp Tu lại tin tưởng Nhiếp Ly như vậy.
Thẩm Tú mặc lễ phục dạ hội, dáng người xinh đẹp, hấp dẫn ánh mắt của cao thủ thế gia xung quanh. Vài lời nghị luận vang lên.
“Các ngươi có nghe sự tình Dực Long thế gia thoái hôn Thần Thánh thế gia chưa? Thẩm Phi khó chịu chạy đến Dực Long thế gia nháo sự, kết quả bị Tiêu Ngưng Nhi đánh một trận, sau đó bị người khiêng về.”
“Có chuyện này ư? Không phải Thẩm Phi đã tu luyện đến Hoàng Kim cấp sao? Bị Tiêu Ngưng Nhi đánh một trận? Dực Long thế gia có người ra tay giúp đỡ nha đầu kia?”
“Ngươi thực cô lậu quả văn. Tiêu Ngưng Nhi đã tu luyện đến Hoàng Kim cấp, dung hợp Phong Lôi thiên tước yêu linh, phế vật Thẩm Phi kia sao có thể là đối thủ của Tiêu Ngưng Nhi!”
“Thần Thánh thế gia gần đây vận khí không tốt, Dực Long thế gia nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, không có đạo nghĩa a.”
“Con mẹ nó, tiểu tử Thẩm Phi kia là hạng người gì chẳng lẽ các ngươi còn không biết? Hắn làm xằng làm bậy khiến bao nhiêu dân nữ lớn bụng? Nha đầu Tiêu Ngưng Nhi không sai, hỗn đản hoàn khố kia dựa vào cái gì muốn cưới?”
Các cao thủ vừa nghị luận vừa quan sát tình hình bên này. Họ tò mò không biết Thần Thánh thế gia chuẩn bị hành động gì, Dực Long thế gia sẽ ứng đối như thế nào. Hầu hết nhân tâm đều đứng về Dực Long thế gia, dù sao nhân phẩm Thẩm Phi không được tốt lắm.
Thẩm Tú nghe mọi người bàn tán khẽ tái mặt, lúc biết điệt nhi Thẩm Phi bị Tiêu Ngưng Nhi đánh, nàng vô cùng tức giận, đây chính là tát vô mặt Thần Thánh thế gia!
“Chậc chậc, Tiêu Ngưng Nhi, ta tưởng lúc ở Thánh Lan học viện ngươi sau lưng Thẩm Phi lén lút thông đồng nam nhân khác đã là cực phẩm rồi, không ngờ bây giờ còn làm chuyện này trước mặt bàn dân thiên hạ, thật sự là không biết liêm sỉ!” Thẩm Tú khoanh tay khinh thường nhìn Tiêu Ngưng Nhi nói.
“Thẩm Tú, ngươi hồ ngôn loạn ngữ, Tiêu Ngưng Nhi ta làm gì không cần các ngươi quản!” Tiêu Ngưng Nhi đứng lên phẫn nộ nhìn Thẩm Tú.
Tiêu Vân Phong khẽ nhíu mày, hắn lạnh lùng nhìn Thẩm Tú cùng Thẩm Viêm. Thần Thánh thế gia muốn tới gây sự, hắn muốn nhìn xem Thần Thánh thế gia chuẩn bị làm gì. Thần Thánh thế gia chưa thể trước mặt mọi người mà ra tay với Dực Long thế gia!
“Có tật giật mình sao? Hừ hừ, muốn người không biết, trừ phi đừng làm!” Thẩm Tú cười lạnh, “Hôm nay ta muốn vạch mặt tiểu dâm phụ ngươi trước những cao thủ thế gia này!”
“Ngươi...” Tiêu Ngưng Nhi tức muốn khóc, trong lòng ngập tràn uỷ khuất. Mấy năm nay, nàng chịu bao nhiêu khổ sở đều bởi vì Thần Thánh thế gia ép bức, những người này nhất định đem nàng bức tử mới cam tâm sao?
“Thế nào, không phục sao? Hừ hừ, hôn ước của ngươi và Thẩm Phi là tộc trưởng hai đại thế gia chứng kiến, hôn ước hiện tại vẫn còn, ngươi muốn chối ư? Muốn khi dễ Thần Thánh thế gia ta sao? Ngươi phải gả vào Thần Thánh thế gia ta, ngươi không có quyền chối bỏ sự tình này!”.
Nữ nhân Thẩm Tú này hung dữ chanh chua, Ngưng Nhi non nớt không phải đối thủ.
“Thẩm Tú, ngươi đúng là âm hồn bất tán! Đối với nữ nhân điêu ngoa như ngươi ta phải khâu mõm lại! Ngưng Nhi không muốn tuân thủ hôn ước thì thế nào, các ngươi định dùng sức mạnh cưỡng ép nàng sao?” Nhiếp Ly lạnh lùng căm tức nhìn Thẩm Tú, “Ngưng Nhi tính tình tốt, nàng không tính toán với ngươi, nhưng ngươi khiến ta khó chịu, ta lười nói lời vô nghĩa với ngươi, ngươi muốn ăn đòn không?”
Nhiếp Ly bộc phát ra khí thế cường đại, bước lên áp chế Thẩm Du.
Bộ
dạng hung ác của Nhiếp Ly làm Thẩm Tú sợ hãi, nàng lui về phía sau vài bước, cỗ khí thế lẫm liệt khiến nàng chịu áp lực cường đại, nàng nhớ đến hình ảnh kiêu ngạo của Nhiếp Ly ở lần yến hội trước, chuyện này chắc hắn cũng dám làm a!
Trước kia Thẩm Tú hoàn toàn không để Nhiếp Ly vào mắt, khi đó nàng là Bạch Ngân cấp, Nhiếp Ly ngay cả Thanh Đồng cấp cũng chưa tới. Bây giờ Nhiếp Ly đã là Hoàng Kim cấp, nàng vẫn là Bạch Ngân cấp, đánh nhau nàng chắc chắn phải chịu thiệt. Thẩm Tú run giọng nói: “Ngươi muốn làm gì? Nam nhân đánh nữ nhân, không biết liêm sỉ !”
“Nam đánh nữ quả thật không phải việc hay ho gì, nhưng nữ nhân điêu ngoa, tâm địa rắn rết như ngươi có đánh chết cũng xứng!” Nhiếp Ly tức giận bước thêm một bước làm Thẩm Tú sợ run rẩy. “Nhiếp Ly là một kẻ lưu manh vô lại, hoàn toàn không có một chút khí độ quý tộc. Không ngờ mình châm chọc một chút, hắn thực sự động thủ a!”
Tiêu Ngưng Nhi trong lòng cảm động, lần nào cũng là Nhiếp Ly ra mặt giúp nàng. Nếu không có Nhiếp Ly, nàng cũng không biết phải làm sao. Chỉ có Nhiếp Ly mới có thể an ủi nàng, để nàng dựa vào.
Nữ nhân Thẩm Tú này cùng người cãi nhau là càng cãi càng hăng, muốn chế trụ phải giở trò lưu manh!
“Hai vị, yến hội sắp bắt đầu, sự tình này cùng nhau bỏ qua được không?” Tiêu Dực đứng ra giải hoà.
“Lăn!” Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng. Lui lại mấy bước đến cạnh Thẩm Viêm, lúc này nàng mới cảm thấy an toàn, cười lạnh tiếp tục nói: “Quả nhiên là không biết liêm sỉ, làm việc mờ ám bị người vạch trần còn nhờ gian phu đến hỗ trợ, hừ hừ, thật sự làm người đại khai nhãn giới.”
Nhiếp Ly thật sự là nhịn không được lời nói ác độc của Thẩm Tú nữa, hừ lạnh một tiếng: “Nữ nhân này miệng rất thối, Đoạn Kiếm, đem nàng đánh một trận rồi ném ra ngoài cho ta!”
“Vâng!” Đoạn Kiếm bước ra một bước tới gần Thẩm Tú.
Thẩm Tú nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực đáng sợ trên người Đoạn Kiếm, sợ hãi lui về sau.
Thẩm Viêm cười lạnh, tay phải chộp tới Đoạn Kiếm.
“Hắc Kim cấp cao thủ!” Nhiếp Ly chỉ hơi nhướn mày, hắn biết Hắc Kim cấp đối với Đoạn Kiếm là vô dụng, toàn bộ Thần Thánh thế gia trừ Thẩm Hồng, ai cũng không thể chế trụ Đoạn Kiếm.
Thẩm Viêm cũng cảm nhận được khí tức Hắc Kim cấp trên người Đoạn Kiếm phát ra, khẽ giật mình, không ngờ người này tuổi còn trẻ đã đạt đến Hắc Kim cấp, hắn không dám khinh địch, vận dụng toàn lực.
Oành!
Thẩm Viêm trực tiếp chụp tới Đoạn Kiếm, hắn vận dụng chiến kĩ độc đáo của bản thân, lực lượng trên tay tăng lên mấy lần.
Cường giả Hắc Kim nhất tinh nếu không chú ý chiêu này, cánh tay rất có khả năng sẽ bị Thẩm Viêm trực tiếp bẻ gãy, thế nhưng khi trảo kình của hắn chộp vào tay Đoạn Kiếm không tạo ra chút sứt mẻ nào, thậm chí lông mày Đoạn Kiếm cũng không nhăn chút nào. Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng nhìn chằm chắm Thẩm Viêm.
Thấy vậy Thẩm Viêm không nhịn được cười lạnh “ Tiểu tử này rút cuộc vẫn là tuổi trẻ, tự cho mình là đúng.” Trong nháy mắt hắn ngưng tụ linh hồn lực, lòng bàn tay bốc lên Xích Viêm nóng rực như muốn thiêu cháy tất cả.
Đám người Diệp Tu, Diệp Sóc vô cùng kinh hãi, “ Đây là chiến kĩ Liệt Viêm chưởng của Thần Thánh thế gia, chiến kĩ này có thể đem tinh cương hòa tan trong nháy mắt. Cánh tay Đoạn Kiếm bị Thẩm Viêm chụp vào thi triển Liệt Viêm chưởng, dù có cứng như đá cũng sẽ trực tiếp bị phế bỏ!”
“Thẩm Viêm, dừng tay!” Diệp Tu hét một tiếng, nhưng cự li cách quá xa hắn không kịp ra tay ngăn cản.
Cảm nhận sự cường bạo của Liệt Viêm Chưởng, các thế gia cao thủ xung quanh cũng biến sắc, thầm tiếc cho Đoạn Kiếm.
Thẩm Viêm thi triển ra thủ đoạn ác độc làm các thế gia cao thủ đều cảm thấy bất mãn: “Thần Thánh thế gia có chút quá phận rồi. Một cao thủ trẻ tuổi như vậy, chính là trợ lực cường đại cho Quang Huy chi thành, nếu hôm nay bị phế chẳng phải rất đáng tiếc sao?”
Thẩm Viêm còn đang đắc ý bỗng nhiên biểu tình trên mặt ngưng trệ. Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng nhìn hắn như cũ, Liệt Viêm chưởng thậm chí không lưu lại dấu vết gì trên cánh tay Đoạn Kiếm.
Sao có thể như vậy?
Liệt Viêm chưởng cả tinh cương cũng có thể hòa tan, cánh tay tiểu tử này làm bằng gì?
Nhiếp Ly cười lạnh, người Long tộc mười phần có tám chín đều là hệ hỏa diễm, thân thể Long tộc ngay cả Long Viêm còn không sợ, tiểu Liệt Viêm Chưởng này tính là gì? Long Viêm so với Liệt Viêm không phải cùng cấp độ.
Thẩm Viêm chỉ cảm thấy nghẹn lại, hô hấp không thông, hắn vạn lần không ngờ Liệt Viêm Chưởng của mình lại không có bất kỳ hiệu quả nào. Không chỉ mình Thẩm Viêm, những người xung quanh đều sững sờ nhìn Đoạn Kiếm.
Đây còn là nhục thân bình thường sao? Tiểu tử này là quái vật a !