Yêu Thần Ký

Chương 402: Không Linh Thạch Trận


trước sau

Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả cũng đã dẫn đầu hàng ngũ tiến nhập vào trong bí đạo, bọn họ tự nhiên cũng không chịu rớt lại phía sau.

Bảo vật ở Hư Ảnh Thần Cung, bọn họ quả quyết sẽ không để cho Ly Hỏa Thánh Tử dù chỉ một người độc chiếm được!

Bí đạo khắp nơi đều chất đầy thi thể, mùi máu tanh lan tràn toàn bộ bí đạo.

"Ngươi là Thần Huyết Yêu Ly nhất tộc tộc nhân?" Ly Hỏa Thánh Tử một bên ngự không, một bên nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

"Đúng vậy." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, nhưng cũng không muốn nhiều lời, ngộ nhỡ lộ ra sơ hở, Ly Hỏa Thánh Tử nhìn thấu thân phận thật của mình, vậy thì phiền toái rồi.

"Không nghĩ tới Thần Huyết Yêu Ly nhất tộc lại có người mới đẳng cấp bậc này, đối với Minh văn một đạo tinh thông như thế, sau này hãy đi theo ta, làm tùy tùng của ta, ngươi thấy thế nào?" Ly Hỏa Thánh Tử nói, ở Yêu Thần Tông, có bao nhiêu người muốn trở thành tùy tùng của hắn, có cầu cũng không được, hắn đối với Nhiếp Ly ưu ái như thế, không biết Nhiếp Ly cảm tưởng ra sao.

"Đa tạ ý tốt của Thánh Tử, con người của ta bên ngoài lang thang đã quen, sợ không làm được tùy tùng của ngài!" Nhiếp Ly trả lời, làm tùy tùng của Ly Hỏa Thánh Tử, đó là chuyện tuyệt đối không thể, nếu như cùng Ly Hỏa Thánh Tử trở về Yêu Thần Tông, Nhiếp Ly đoán chừng thân phận của mình rất có thể sẽ bị vạch trần.

Ly Hỏa Thánh Tử nhíu mày một cái, thần tình biểu lộ có chút không vui, bất quá sau một lát, liền lại trở lại như thường.

"Nếu như ngươi đã không muốn, vậy quên đi!" Ly Hỏa Thánh Tử ngữ khí khôi phục không để ý nữa.

Nhiếp Ly cười cười, hắn đã sớm biết rằng kết quả sẽ như vậy, nhưng thực ra hắn cũng chẳng buồn để ý chút nào, bởi vì Ly Hỏa Thánh Tử khẳng định còn co việc sẽ phải cần đến hắn.

Chỉ cần Nhiếp Ly tại đây có năng lực phá giải Minh văn pháp trận, bằng vào sự khôn ngoan của Ly Hỏa Thánh Tử, cũng sẽ không tùy tiện đắc tội hắn, ai biết được tương lai Ly Hỏa Thánh Tử có hay không sẽ đến chỗ hắn mưu cầu?

Xuyên qua thông đạo dài hẹp, một vùng không gian mênh mông xuất hiện trong tầm nhìn bọn họ.

Đây là một không gian hư vô không có giới hạn, trong không gian lơ lửng vô số cự thạch (tảng đá lớn), chi chít chằng chịt, phong tỏa toàn bộ không gian xung quanh đây, những cự thạch này nhẹ nhàng bay bay, thỉnh thoảng cạnh đuôi huyễn hóa ra từng đạo lưu quang.

Đây là Không Linh Thạch Trận! Nhiếp Ly nội tâm khẽ động.

"Các ngươi xem bên kia kìa!" Bên cạnh có người hô lên.

Mọi người hướng xa xa nhìn lại, chỉ thấy phía sau những cự thạch trôi nổi kia, các loại bảo vật bồng bềnh phiêu đãng, tựa như châu quang bảo khí, rực rỡ vô cùng.

Chỉ cần vượt qua được vùng thạch trận này, vậy có thể tranh đoạt được vô số bảo vật kia rồi.

Toàn cảnh đủ loại bảo vật ngọc quý long lanh, khiến cho tất cả đều hoa mắt.

Trong này, không biết có bao nhiêu thượng cổ kỳ trân dị bảo!

"Đây là trận pháp gì vậy?" Ly Hỏa Thánh Tử nhìn về phía Nhiếp Ly, trầm giọng hỏi.

"Trận pháp này tựa như có điểm từng rất quen thuộc, chứa đựng sự huyền diệu vô tận, một cái pháp trận như vậy, muốn phá giải mà nói, không có hai ba tháng e rằng không được!" Nhiếp Ly trầm tư nói ra.

Nghe được Nhiếp Ly lời này, Ly Hỏa Thánh Tử có chút trầm mặc, hắn vẫn không hiểu được trước mắt một đống thạch đầu (đá) dày đặc, rút cuộc là cái pháp trận gì, Nhiếp Ly nếu nói thẳng ra không thể phá giải, vậy coi như xong, cùng lắm mang theo Nhiếp Ly hướng vào trong xông vào một lần, nhưng Nhiếp Ly nói ít nhất phải cần hai ba tháng, bọn hắn giờ phải làm gì?

Vẫn nên ở chỗ này chờ đợi, hay vẫn là thử phá trận xem sao?

Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả đều nhíu mày, hai ba tháng ư, thời gian này không phải ngắn đâu!

Ly Hỏa Thánh Tử trầm mặc một lát, nhìn về phía Nhiếp Ly nói: "Ngươi trước tiên ở chỗ này nghĩ biện pháp phá trận, chúng ta phái người thử xông vào một lần xem!"

"Được!" Nhiếp Ly gật gật đầu.

"Vẫn như cũ, chúng ta ba phía đều phân công mười người đi ra!" Ly Hỏa Thánh Tử trầm giọng nói.

"Được!" Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả đều gật đầu đáp.

Ba mươi Thiên Chuyển Cảnh cường giả rất nhanh tụ họp đủ, sau đó thả người hướng phía trước thạch trận bay vút đi.

Trong thạch trận, từng khối nham thạch lơ lửng tứ phía lượn lờ, những cường giả này tiến đến bên trong thạch trận, liền giống như bị mất phương hướng, tứ phía loạn chuyển, cứ như vậy bị vây hãm tại bên trong thạch trận không thoát ra được. Một số Thiên Chuyển Cảnh cường giả điên cuồng mà vung quyền, công kích những Tảng Đá kia,
oành oành oành, từng thanh âm trầm đục truyền đến, những Tảng Đá kia thậm chí không có chút sứt mẻ.

"Đám phế vật!" Thần Lôi Tôn Giả không khỏi mắng một tiếng.

"Thần Lôi Tôn Giả lời ấy sai rồi, đó cũng không phải bọn họ quá vô năng, mà bởi cái thạch trận này, có tác dụng mê hoặc tâm trí người ta, so với Thiên Huyễn Mê Hồn Trận cũng giống như thế, nghĩ muốn thoát khỏi thạch trận, e rằng phải xem vận khí rồi. Trong số mấy trăm người, có thể có một người đi được sang phía đối diện, vậy cũng phi thường rồi." Nhiếp Ly giải thích.

"Chúng ta làm sao bây giờ đây, chẳng lẽ cứ phải ở chỗ này chờ đợi hay sao?" Thần Lôi Tôn Giả có điểm bất kiên nhẫn được nữa, để cho hắn ở nơi đây chờ đến hai ba tháng? Còn chẳng biết việc có thành hay không đây!

"Nếu như thạch trận này chỉ có thể vây khốn người ta, vậy sẽ không giết người, thế thì phái thêm một số người nữa đi, nói không chừng sẽ có một hai người có thể thoát ra khỏi thạch trận, đi đến phía đối diện!" Vô Nhai Tử bên cạnh đột nhiên mở miệng nói ra.

Nghe được Vô Nhai Tử nói, mọi người xung quanh đều chìm vào trầm mặc.

Nếu làm thế tựa hồ có thể thực hiện được!

Ly Hỏa Thánh Tử nhìn thoáng qua Vô Nhai Tử, lại liếc qua Nhiếp Ly, chỉ vào Nhiếp Ly nói ra: "Hắn ở lại đây, Vô Nhai Tử, hai người các ngươi tiến vào thạch trận đi!"

Vô Nhai Tử liên tục cười khổ, hắn để xuất một ý kiến như vậy, trái lại lại thành đào hố cho mình tự chui vào, không kìm được nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, thấy Nhiếp Ly không có phản ứng gì, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng: "Vậy được rồi, chúng ta tiến vào thạch trận!"

Vô Nhai Tử thả người lướt đi, hướng nơi thạch trận bay đến, Tiêu Ngữ hướng qua Nhiếp Ly nhìn một cái, chỉ nghe Nhiếp Ly nói ra: "Yên tâm đi, thạch trận này không có nguy hiểm gì đâu!"

"Ưm." Tiêu Ngữ nhẹ gật đầu, cũng thả người bay vút đi.

Vô Nhai Tử cùng Tiêu Ngữ đã tiến vào thạch trận, Ly Hỏa Thánh Tử tựa hồ yên tâm thêm chút, vung tay lên, thủ hạ các cường giả tất cả đều thả mình lướt đi, hướng thạch trận bay vút tới.

Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả ngẫm nghĩ một chút, thủ hạ của bọn họ cũng ào ào bay vào thạch trận.

Những cường giả kia sau khi tiến vào thạch trận, tất cả đều ở bên trong chuyển tới chuyển lui, liền bị nhốt bên trong thạch trận.

"Không biết ai người sẽ thoát khỏi thạch trận trước tiên, việc này chỉ đành thuận theo ý trời thôi!" Nhiếp Ly cười cười, ý vị sâu xa nhìn thoáng qua Ly Hỏa Thánh Tử ba người mà nói.

Ly Hỏa Thánh Tử không nói gì, Viêm Dương thì xem xét kĩ lưỡng Nhiếp Ly, về phần Thần Lôi Tôn Giả, tức thì có chút bộ dáng không kiên nhẫn được nữa.

"Các ngươi nếu muốn ở chỗ này chờ thêm hai ba tháng? Lão tử lại không chịu đựng được, ta cũng không tin một thứ trận pháp rách nát như vậy có thể vây khốn được lão tử!" Thần Lôi Tôn Giả có điểm không tin tưởng quỷ quái nói, "Ở chỗ này chờ thêm hai ba tháng, lão tử đã sớm phá được trận rồi! Các ngươi cứ ở đây tiếp tục từ tốn chờ xem, lão tử ta đi trước một bước!"

Thần Lôi Tôn Giả hóa thành một đạo lôi điện, kích xạ bắn đến, tiến nhập thạch trận. (sao giống súng Laser vậy?)

Hiện tại chỉ còn lại có Ly Hỏa Thánh Tử cùng Viêm Dương hai người, Ly Hỏa Thánh Tử xếp bằng ngồi trên mặt đất, nhắm mắt tu luyện.

Viêm Dương thần sắc cũng có vẻ vô cùng kiên nhẫn, dự tính ở chỗ này từ từ mà đợi.

Thấy như vậy một màn, Nhiếp Ly khóe miệng phát ra một tia mỉm cười nhìn không thấy, hiện tại chỉ còn lại có hai người, hơn nữa có một người là Viêm Dương, vậy thì dễ dàng xử lý hơn nhiều rồi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện