Trần Vân Thanh nhận ra bất thường do thực lực đôi bên chênh lệch mang lại, Trần Khánh Ly hắn sao có thể không nhận ra được.
Hắn là hiểu ra được đến, Trần Vân Thanh này thiên phú về phương diện lĩnh ngộ Yêu Kỹ có thể nói là yêu nghiệt, có thể đem cùng một lúc hai môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu hành đến tiểu thành cảnh giới trở lên. Nhưng có thể vì quá chăm chăm vào Yêu Kỹ, mà tên này đã bỏ qua thứ quan trọng không kém với lại Yêu Giả chính là tu vi.
Không có nội lực hùng hậu để chống đỡ tiêu hao cho việc dùng cao giai Yêu Kỹ, cái kia dù lĩnh ngộ đột phá Yêu Kỹ cường như thế nào cũng chỉ là để chưng cho đẹp mà thôi, kết cục cuối cùng liền sẽ bại trong tay cường giả chân chính.
Trần Khánh Ly hắn cũng muốn xem, Trần Vân Thanh tên tiểu tử này có thể chống lại được bao lâu.
Một khắc thời gian sau.. Truyện Kiếm Hiệp
“Ong! Rầm!”
“Cứ tiếp tục mãi như vậy, liệu Khánh Ly sư huynh có thế chiến thắng hay sao?” Trần An đám người nhìn hai người Trần Khánh Ly cùng Trần Vân Thanh đang giao chiến, không khỏi có chút nghi hoặc lên tiếng.
Nói là giao chiến, nhưng là chỉ có Trần Khánh Ly công kích, Trần Vân Thanh chỉ có nước dùng thân pháp Yêu Kỹ tu đến tiểu thành của mình trốn đông trốn tây, suốt một khắc thời gian qua tình cảnh vẫn là như thế này, cứ theo cái này tình cảnh tiếp diễn, chỉ sợ là hai người có đánh đến mai cũng chưa chắc có thể phân ra thắng bại a.
“Trần Vân Thanh Nội Lực không thể nào kéo dài để thi triển bộ kia Yêu Kỹ! Khánh Ly sư huynh chắc chắn có thể dành chiến thắng!” Trần Phú chắc chắn lên tiếng nói.
Đây không phải là vì hắn có oán hận quá lớn với lại Trần Vân Thanh nên mới đưa ra nhận định như thế, mà trên thực tế, sự thật chính là như thế.
Trần Khánh Ly công kích qua một lần, Trần Vân Thanh tuy có thể trốn tránh, nhưng cước bộ lại chậm đi một lần, đây là giấu hiệu của việc nội lực vận dụng quá nhiều dẫn đến mệt mỏi nguyên nhân, tiếp tục đánh thêm, hắn dám chắc chỉ cần qua thêm một khắc thời gian nữa, Trần Vân Thanh liền là sẽ bại vong trong tay của Trần Khánh Ly mà thôi.
“Hy vọng là như thế đi!” Trần Hoa có chút bất đắc dĩ lên tiếng.
Đúng như lời của Trần Phú nhận định, Trần Vân Thanh bộ pháp ngày càng chậm đi, nhưng là bên phía bọn họ Trần Khánh Ly uy lực từng quyền phía sau cũng là không còn hình hậu như trước, đây là biểu hiện của việc dùng quá nhiều nội lực nguyên nhân.
Đây cũng là điều dễ hiểu, như duy trì cường độ cao liên tục công kích, dù cho là Yêu Sĩ hay Yêu Sư cường giả, cũng liền sẽ phải hao hết thực lực bên trong cơ thể, Trần Khánh Ly chỉ là một cái Yêu Giả thất trọng, làm sao có thể duy trì cường độ cao công kích đối phương liên tục như thế được.
Cái tình cảnh này tiếp tục, cùng lắm cũng chỉ là lưỡng bại câu thương mà thôi, nên nhớ Trần Vân Thanh tuy là nội lực kém hơn quá nhiều, nhưng chỉ tiêu hao cho việc chạy trốn, còn Trần Khánh Ly chính là tiêu hao đại lượng nội lực dùng cho công kích a.
“Lưỡng bại câu thương sao!” Trần An không khỏi tự giễu cợt nói.
Lưỡng bại câu thương, Trần An có chút buồn cười. Như là trước đây có người nói với lại hắn, một cái Yêu Giả lục trọng có thể đánh ngang ngửa với lại Yêu Giả thất trọng, còn là đi đến lưỡng bại câu thương mức độ, hắn sẽ chỉ tay vào tên nói ra câu chuyện kia mắng một hồi, đây vốn là chuyện không thể nào?
Yêu Giả lục trọng cùng Yêu Giả thất trọng chênh lệch khủng bố về thực lực, bất kỳ người nào cũng có thể nhìn ra đến, nhất là đối đầu với Yêu Giả lục trọng kia không phải là bình thường Yêu Giả thất trọng, mà là Yêu Giả thất trọng hậu kỳ cảnh giới.
Nhưng giờ đây chứng kiến tận mắt trận chiến của Trần Vân Thanh cùng Trần Khánh Ly một chuyện, hắn liền là đã tin tưởng, trên đời này thật sự có Yêu Giả lục trọng có thể vượt cấp khiêu chiến Yêu Giả thất trọng mà bất bại thật.
Xem ra mối hận đoạt Diệu Hoàn Đan cùng Ngọc Bội của hắn, ngoài trừ nhờ đến gia tộc cường giả hay đại ca của mình ra, thật sự không thể nào tự tay của mình báo được rồi.
Chẳng những không thể không báo, sau này gặp cái này Trần Vân Thanh liền là nên đi đường vòng, đừng có để tên này nhìn thấy, không thì ngay cả một cái tiền đồng hắn cũng khó có thể giữ lại được rồi.
“Ong! Long! Rầm!”
“Trần Vân Thanh! Ngươi không thể nào rời khỏi nơi này!”
Một kích lần nữa không trúng, còn là làm cho gian phòng của mình tổn thất không ít, Trần Khánh Ly là biết hiện tại mình rất khó có khả năng làm gì được cái này Trần Vân Thanh, nên cũng chỉ có thể dừng tay lại, như không mà nói, một khi mình xài hết nội lực bên trong cơ thể, không có Đan Dược khôi phục lại nội lực,