“Xin chào Tư Đồ tiên sinh, đã lâu không gặp.” Lý Mai chủ động chào hỏi, Vi Vi đã mang thai, cô cũng đến lúc nên lộ diện, không thể cứ luôn trốn tránh mãi thế được, dù thế nào đi nữa, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ biết, cũng nên đến để mọi người gặp mặt một lần.
“Phải, đã lâu không gặp.” Tư Đồ Thác trả lời với vẻ lạnh nhạt.
Anh có thể nhớ rõ trước kia, mình và Âu Dương Điệp cãi nhau ầm ĩ, có một nửa là công lao của cô ta, cho nên đối với cô anh không có ấn tượng tốt gì.
“Chị, hai người quen nhau sao?” Lâm Vi lặng đi một chút, nghi ngờ hỏi, chị và Thác xem ra hẳn là có quen biết nhau, tại sao từ trước đến nay chưa từng nghe chị nói qua.
“Vi Vi, sau này sẽ nói với em, hai người cứ trò chuyện với nhau đi, chị ra ngoài mua vài thứ cho em ăn.” Lý Mai nói, bây giờ trước hết cứ để cho Vi Vi nói cho anh ta biết mình có baby, chuyện của mình cùng với Tư Đồ Thác và Âu Dương Điệp sẽ tìm một cơ hội nói cho cô biết sau.
Nhìn thấy Lý Mai rời đi, Tư Đồ Thác mới hỏi: “Lâm Vi, cô ấy là chị gái em sao? Sao lại thế này? Từ trước đến nay sao chưa từng nghe em nhắc đến.”
Lâm Vi lặng đi một chút, hình như Thác rất để ý chuyện này, lúc này cô mới nói:“Thác, thật ra hai năm trước đây em mới biết, khi mẹ em còn trẻ đã từng lập gia đình, còn có một con gái, chỉ là rất nhiều năm cũng không có lui đến, sau đó mẹ tìm được chị, nhưng từ đầu đến cuối chị lại không chịu tha thứ cho mẹ vì năm xưa mẹ đã vứt bỏ chị, nhưng chị đối xử với em tốt lắm, tuy rằng chị không chịu nhận mẹ, nhưng từ trước đến nay giao tình của bọn em tốt lắm, em cũng rất thích người chị gái này.”
“Thật ư? Vậy tại sao chưa từng nghe em nói qua, tại bữa tiệc đính hôn của chúng ta hình như cũng không thấy cô ấy.” Tư Đồ Thác hỏi, trong lòng vẫn còn có chút hoài nghi.
“Em chưa từng nói qua sao?” Lâm Vi sửng sốt một lúc, cô không hề có ý giấu diếm Thác, nhưng hình như là thật sự không có nói qua, liền vội vàng giải thích: “Thác, em không phải cố ý giấu diếm anh, chỉ là không nhớ ra được, cho đến bây giờ anh cũng chưa gặp qua chị, đó là bởi vì chị chưa bao giờ xuất hiện ở nơi có mặt mẹ, cho nên ngày đó chị không có đến.
Đúng rồi, Thác, tại sao anh lại biết chị ấy?” Cô đột nhiên nhớ đến.
“Vấn đề này để sau hãy nói.
Lâm Vi, em làm sao vậy? Tại sao lại ở trong bệnh viện, có chỗ nào không thoải mái sao?” Tư Đồ Thác hỏi, nhưng xem dáng vẻ của cô hình như cũng không có chỗ nào không thoải mái.
“Thác…” Mặt mày của Lâm Vi trong lúc này đều là nét tươi cười, hai tròng mắt rũ xuống, ngượng ngùng nói: “Em có……”
“Em có, em có cái gì?” Trong nhất thời Tư Đồ Thác còn chưa kịp phản ứng.
“Thác, em có cục cưng rồi, chúng ta sắp phải làm cha mẹ rồi.” Lâm Vi nhìn anh, trong giọng nói vẫn còn mang theo kích động, chờ xem anh cũng mừng như điên giống mình.
“Cái gì?” Tư Đồ Thác giống như hóa đá, cô có con rồi, dù thế nào anh cũng thật không ngờ sẽ trở thành như thế này, lúc đầu anh còn muốn tìm một cơ hội thăm dò Lâm Vi một chút, bởi vì anh không muốn làm lỡ mất tuổi xuân của Lâm Vi, chỉ là không nghĩ đến ngay thời điểm này cô lại mang thai, ông trời đang đùa giỡn anh sao.
“Thác.
“ Lâm Vi khẽ gọi một chút, chứng kiến bộ dáng ngu ngơ của anh còn cho là anh rất cao hứng, nên nhất thời không kịp phản ứng.
“Lâm Vi, có thật không, em thật sự có thai sao?” Tư Đồ Thác vội vàng hỏi,