Về tới Biệt Thự Dĩ Thiên .
#
" Em nói đi, và hắn đã...?
Dĩ Thiên đè 2 tay Tiểu My xuống giường, trèo nguyên người áp lên người cô.
" Anh bĩnh tỉnh, nghe em nói đã".
giãy giụa, chảy nước mắt khoé mi.
" Anh nuông chiều em quá rồi đúng không?.
Anh đã thấy em bên hắn ta đi ăn.
tới nhà hắn.
được hắn hôn.
bế ...!nhiều nữa..
những gì xảy ra từ khi em gặp lại hắn anh điều biết đấy.
Hắn là anh trai ruột của anh đấy.
Nhếch mép nói.
"Hắn muốn đấu với anh à, hắn sẽ thua thôi"
Tiểu My bất ngờ nhìn thấy nụ cười lạnh ám muội của Dĩ Thiên.
" Anh nói cái gì, anh theo dõi em! Anh em ư " .
" ừ, Ba anh bỏ Mẹ hắn cưới Mẹ anh.
Anh ta muốn trả thù cho Mẹ anh ta.
bằng cách dành người con gái của anh à, đâu có dễ! " ha ha.
" Ý anh là, lần ở nhà anh em bị trúng xuân dược là anh cố ý "
" ừ " hôn mạnh bạo môi Tiểu My."
"Ưm"
" Bỏ ra, anh là đồ giả dối"
Tiểu My vùng vẫy.
cắn vào môi Dĩ Thiên đau buông ra ngồi dậy.
Tiểu My nằm buông xuôi.
mắt rưng rưng nước mắt.
" Anh trước giờ là đã từng yêu em không?" mắt rưng nước mắt.
Tiểu My đau lòng khi bị xem như món hàng giữa giành thắng thua của hai người đàn ông.
Dĩ Thiên không trả lời, bất ngờ đè Tiểu My xuống toạc áo cô ném đi, lộ ra trước mặt anh ta là toàn bộ cơ thể trắng ngần với bộ nội y đỏ quyến rũ..người anh ta dường như đã nóng lên, dụ/c vọng được khơi gợi.
"Anh dừng lại, Dĩ Thiên anh chưa trả lời tôi?".
Tiểu My kéo chăng che người lại .
Dĩ Thiên cười nhếch mép lạnh lùng.
" em đổi cả cách xưng hô với anh, em cũng lật mặt lẹ thật" .
" khốn nạn, anh bỏ ra.
"
" ồ, bỏ ra" anh ta đứng dậy đưa tay kéo tung chăn Tiểu My đang che ném đi,..
" Á" hoản lấy tay che cơ thể.
chân đạp lùi về đầu giường.
Anh đi ra cửa sổ rót ly rượu, lắc lắc vài cái rồi nhấp một ngụm.
Ánh đèn phía ngoài soi qua rèm bóng dáng người đàn ông đang trút bỏ chiếc áo sơ mi lịch lãm.
Tiểu My nhìn cảnh tượng trước mắt.
( Dĩ Thiên đang muốn làm chuyện đó thật sao?, Không phải anh ấy ôn nhu mình quen.)
Dĩ Thiên tiến lại gần, Tiểu My nhìn càng rõ body hoàn hảo của anh.
Anh ta đặt ly rượu xuống tủ đầu giường.
Đưa tay nâng càm cô nét mặt lạnh lùng.
" em từ khi nào nói được với anh hai từ khốn nạn vậy..
em đang khiêu khích sự chịu đựng của anh đấy."
Anh ta di chuyển những đầu ngón tay mềm mại chạm vòng qua môi cô, đột ngột dừng lại giữa môi cô là ngón trỏ được đút vào miệng cô thật nhanh.
Tiểu My người như muốn mềm nhũng, mặc cho anh ta làm gì làm.
Anh ta rời tay khỏi miệng cô luồng lách xuống cổ, vòng qua 2 xương quai xanh hấp dẫn của cô.
tiếng dần xuống 2 quả đào tiên ngưng lại lượn lờ xoa nhẹ đào tiên rồi luồng dần ra sau tháo khuy áo ngực, ôm trọn người cô trong cách tay mình hạ đặt cô ngã xuống nệm.
Tiểu My nhắm cảm nhận sự thoải mái khi tay anh ta chạm qua từng ngỏ ngách.
( mình sao thế này cơ thể như không còn là của mình để kháng cự).
" Anh dừng lại ngay cho thôi"