Khung cảnh Biệt thự riêng của Dĩ Thiên.
Sáng sớm.
Ánh sáng từ cửa sổ làm chói mắt Dĩ Thiên tỉnh dậy trên giường.
" Dĩ Thiên cậu tỉnh rồi à!".
Lâm Hạo từ ngoài cửa bước vào, ngồi xuống cạnh giường đưa cho Dĩ Thiên hai viên thuốc cùng ly nước.
Dĩ Thiên ngạc nhiên cầm lấy.
" Đây là?."
" Dĩ Thiên đây là thuốc điều trị mới của cậu?".
" Lâm Hạo, nghĩa là sao?"
" Chuyện hôm qua cậu không còn nhớ gì à!" .
Dĩ Thiên uống nhanh hai viên thuốc, anh đặt ly xuống tủ đầu giường.
" chẹp" .
Anh bấu cằm hồi tưởng lại.
thì đúng hôm qua nói chuyện được một lúc với Tiểu My thì đầu anh truyền tới cơm đau dữ dội.
Anh hoa mắt..
Giờ tỉnh lại là buổi sáng sao?.
" Lâm Hạo hôm qua sảy ra chuyện gì, Tiểu My đâu?".
Lâm Hạo đứng dậy hai tay đặt trong túi quần âu bước ra cửa sổ ngắm cảnh những giọt sương sớm còn đậu trên tán lá cây.
Đôi mắt trầm tư nói.
" Hôm qua cậu ngất xỉu đè lên Tiểu My, Cô ấy gọi tôi vào chăm sóc cho cậu, rồi tự đón xe về rồi!., Mà tôi không hiểu sao, bệnh cậu không thuyên giảm, bác sỹ bảo nặng hơn trước rất nhiều...!khả năng là sẽ sớm..!" .
Dĩ Thiên đơ người.
" Không thể nào, tôi uống thuốc rất điều độ mà!".
" Ừ, bác sỹ đổi loại thuốc mạnh hơn loại đó rồi!".
.[..]
#
#
Uyển Nghi đang ngồi trong một quán nước hào hứng nói chuyện với cô bạn thân tên Ly Ly.
" Uyển Nghi, mày có cần phải làm vậy không, chẳng phải mày yêu Dĩ Thiên từ thời đi học tới giờ sao?."
" Ừ, thì tao rất yêu Dĩ Thiên mà!"
" Nhưng chuyện mày đang làm.
Ảnh hưởng sức khoẻ của Dĩ Thiên đấy!".
" Yên tâm khi tao và Dĩ Thiên cưới xong, tao ngưng ngay thuốc lại!."
Ly Ly không khuyên được Uyển Nghi, nên cô đành bỏ qua.
[...]
#
#
Kim Tuệ hôm nay bị sốt cao, nằm la liệt không ra khỏi phòng.
Hứa Gia Kỳ rón rén bước vào phòng của Kim Tuệ.
Kim Tuệ giật mình mở mắt thấy Hứa Giai Kỳ ngồi trên mép giường.
" Hứa Giai Kỳ, cô làm cái quoái gì ở nhà tôi thế?".gằng giọng.
" Kim Tuệ tui quan tâm cậu bệnh đến thăm mà cậu phủ phàn thế!".
vừa nói vừa gọt trái cây.
Kim Tuệ nghiêm đầu nhìn cả đống đồ ăn ngổn ngang