#..
Tiểu My:
Ai lô, tôi nghe ạ!.
Trợ lý Nam Phong: dạ, chào cô.
tôi gọi tới từ Công ty Nghiêm Duệ.
hẹn cô ký hợp đồng xuất bản bộ truyện tranh Ngược dòng thời gian để yêu anh.
Cô vui mừng.
" dạ..
dạ.
tôi sẻ đến đúng giờ ạ! cảm ơn anh,!"
Cuối cùng tác phẩm đâu tay của mình cũng được xuất bản.
Cô thay đồ chạy vội xuống cầu thang vừa chạy vừa mang giày.
vẻ mặt hớn hở!.
" Mẹ con đi ký hợp đồng xuất bản truyện á Mẹ.
con vui quá".
Mẹ cô ký đầu cô.
" con nhỏ này từ từ thôi té giờ."
cô hôn trán.
" con đi nha Mẹ"
##
Bên phía Uyển Nghi lại bày mưu với kế.
Tại quán rượu.
"Uyển Nghi mày định bỏ qua cho con Tiểu My cướp Dĩ Thiên à!"
Uyển Nghi cười to, tay siết chặt, ánh mắt vẻ nham hiểm.
" Tao không để yên cho nó đâu" .!
##.
Bên Nghiêm Tuấn
Tiếng gõ cửa.
..
Mời vào!
Thư ký Nam Phong: " tác giả ký truyện đã đến, cô ấy đang đợi ở phòng họp ạ."
" Được rồi tôi sang đó".
anh dậy khoát áo vest vào,
Vào phòng anh giật mình vì cô gái anh tìm kiếm.
anh mừng thầm ( hóa ra là em).
" Anh ra ngoài đi Nam Phong.
ai cần gặp tôi cứ bảo tôi đang bận họp".
anh ta vẻ mặt ngạc nhiên nhìn.
" nhưng mà".
Nghiêm Tuấn hiện lên cặp mắt sắc lạnh.
" dạ tôi biết rồi ạ!" anh bước ra đóng nhẹ cửa lại.
Nghiêm Tuấn tiến lại gần Tiểu My đang gục ngủ trên bàn.
Anh ngồi lên bàn tréo chân.
bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc xoa đâu cô ấy.
cười ( Em vẫn ngốc nghếch như xưa) anh nhớ lại kỷ niệm lúc trước Tiểu My vì ngủ quên mà bị nhốt trong phòng học.
Mai lúc đó anh quay lại lớp tìm dây chuyền của mẹ anh tặng anh.
nghe tiếng cô khóc.
trèo cửa sổ vào đưa cô ra!
Chợt Tiểu My tỉnh dậy.
thấy ổng kế bên la làng.
" á, anh..
anh...!anh làm gì ở đây thế!"
Anh chống tay choàng qua ghế cô ngồi áp xác ngực mình vào mặt cô.
" Em nghĩ 1 nam 1 nữ thì làm gì nè." nụ cười nham hiểm từ tổng tài nổi tiếng lạnh lùng.
Cô chui ra khỏi vòng tay anh.
lắp bắp nói " anh anh..
tôi tôi.
tới ký họp"
Anh cười khảy.
" đùa em tý thôi.
anh đọc truyện em rồi khá hấp dẫn.
anh vừa nói vừa đảo mắt nhìn cô.
" cô vội lấy tay che ngực.
Em làm giờ nghĩ anh tà ý vậy à.
anh trêu em tý à! Bé ngốc".
anh xoa đầu cô như hồi bé.
Cô ngơ ngác.
anh nói: " em không nhớ ra anh à!, Anh là người em viết trong truyện á.
"
Cô ngạc nhiên.
biểu cảm khó chịu.
" anh nói gì thế.
anh tự luyến à, trả tôi.
tôi không hợp tác nữa.
Anh ta móc trong túi áo ra chiếc kẹp bị cháy xòe tay đưa cho cô.
" em nhớ chưa"
Cô ngước nhìn anh, rớt nước mắt.
" cậu..
cậu..
không...!anh, Nghiêm Tuấn đúng không.
là là anh.."
Anh choàng tay ôm chầm lấy