Cũng chẳng biết vì lý do gì mà kể từ khi cái đêm định mệnh đó xảy ra, Tôn Gia Hoàng không còn muốn gay gắt với Dịch Anh nữa.
Mới hai hôm trước còn nặng tay đánh đập cậu đến tàn tạ thì đùng một cái lại trở nên thay đổi lạ thường.
Vừa hay, chuyện Lâm Dịch Anh là người được em trai Thiên Hạo của mình yêu thích bỗng nhiên họ Tôn kia có chút không vui.
"Anh Hoàng?"
Thấy huynh cả đứng như trời trồng, đôi mắt miên man suy nghĩ, Doãn Thiên Hạo liền gọi vài tiếng kéo anh ra khỏi dòng suy tư đó.
"Anh Hoàng...anh làm gì mà cứ thừ người ra vậy?....Anh còn chưa nói cho em nghe tại sao cậu bé này lại ở nhà anh?"
Doãn Thiên Hạo tới giờ này vẫn chưa biết được nhóc con bên cạnh mình tên là gì, mà y cũng chẳng còn tâm trạng để hỏi tới chuyện đó nữa, cái bây giờ y quan tâm nhất chính là lý do tại sao Lâm Dịch Anh lại ở trong biệt thự Tôn gia.
Lại còn được Tôn Gia Hoàng cho ngồi ăn chung nữa chứ, chẳng lẽ người anh trai này giành người yêu của y thật?
"Anh Hoàng? Mau giải thích cho em xem, tại sao anh và nhóc này lại ở chung?...Đừng có nói hai người..."
Doãn Thiên Hạo không nỡ nói ra tâm sự của bản thân lúc này, y sợ chuyện hai người kia là đang yêu theo cách suy nghĩ của y là sự thật.
Nhưng Tôn Gia Hoàng cũng không có ý giấu giếm em mình, anh quay về trạng thái điềm tĩnh ban đầu, lạnh lùng nói:
"Cậu ta là con trai của Lâm Quốc Minh."
"Cái gì?"
Doãn Thiên Hạo nghe tới đây thì thật sự không thể tin vào tai mình được nữa, anh không thể ngờ được trái đất lại tròn đến như vậy, người mà anh đem lòng yêu thích lại chính là con trai ruột của kẻ đã giết hại cha mẹ anh trai mình.
Nhưng đâu đó họ Doãn kia vẫn mong đây đừng là sự thật, xin đừng đối xử với trái tim của anh như vậy, tuy đã từng quen qua rất nhiều người nhưng Lâm Dịch Anh lại hoàn toàn không giống với bất kỳ ai, cậu rất thuần khiết và trong sạch như giọt sương mai vậy.
Có lẽ lần này Doãn Thiên Hạo là thật lòng.
"Anh đang đùa phải không Gia Hoàng?"
"Không.
Đó là sự thật, Lâm Dịch Anh chính là con trai của Lâm Quốc Minh."-Tôn Gia Hoàng lạnh nhạt đáp.
"Lâm...Dịch Anh sao?"
Giờ thì Doãn Thiên Hạo chẳng những biết được tên cậu mà thậm chí còn được khai sáng cho một bí mật động trời.
Người anh thương lại chính là máu mủ với kẻ thù của anh trai mình.
Và với trí thông minh vốn có, Doãn Thiên Hạo đoán không lầm là Lâm Dịch Anh đang bị bắt ép chứ làm gì có chuyện hai người họ quen nhau.
Tâm tình Doãn Thiên Hạo rối rém vô cùng, anh cũng không biết bản thân phải làm gì mới đúng nữa, một bên là người mình yêu, bên còn lại là anh trai đã cùng mình lớn lên từ nhỏ.
Rốt cục có ai có thể chỉ cho