Hôm sau, Nhất Phong lại đi ra ngoài, hắn không thèm nhìn Hạ Linh vẫn đang nằm trên giường.
Vết đánh bởi dây nịt đã khô lại, nhưng vẫn còn đau và rát, hơi thở của cô chậm chạp.
Đêm qua, sau khi đã đè nghiến cô trút hết cơn giận, cả hai mệt mỏi nằm lăn ra ngủ, đến nửa đêm hắn lại lôi cô dậy.
Hắn bảo khi nãy là trừng phạt cô, bây giờ mới là hắn muốn cô.
Kinh tởm, hắn biện minh cho hành động đê tiện của mình như vậy.
Sau hai trận liên tục, cả người của Hạ Linh chẳng khác gì bị rút sạch sức lực, cô thậm chí không thể nhấc nổi cánh tay.
Đôi mắt nhắm nghiền đầy mệt mỏi, gương mặt sưng đỏ cùng những vết hằn roi trên da thịt.
Một lát sau, Hạ Linh nghe có tiếng mở cửa, cứ nghĩ Nhất Phong về nên cô cũng chẳng quay lại nhìn.
Cho đến khi người đó cất tiếng thì cô mới giật mình quay người lại.
Nhận ra đó là một trong bốn cô ả, Hạ Linh thắc mắc vì sao cô ta lại bước vào phòng này.
Cô ả Hồng Hoa nhìn cảnh tượng trên giường, trong lòng không tránh được sự ghen ghét.
Từ khi Hạ Linh về đây, bọn họ bị Nhất Phong lơ hẳn, việc bị tống cổ khỏi đây là điều trước sau nếu hắn vẫn như vậy.
Chợt ánh mắt ả lóe lên một nụ cười khi nhìn thấy gương mặt của Hạ Linh và vết roi trên cánh tay.
"Ồ, bị bạo hành sao? Cô được nếm mùi của cậu Nhất Phong rồi sao?"
Tiếng cười lả lơi gian ác của Hồng Hoa khiến Hạ Linh chột dạ, Nhất Phong vừa tàn bạo, lại có tâm lý bất ổn khi quan hệ như vậy thật đáng sợ.
Một dòng điện chạy dọc buốt cơ thể khiến cô run rẩy, Hồng Hoa lao lên giường túm lấy Hạ Linh, bàn tay lôi tuột chiếc chăn ra để lộ cả cơ thể còn vươn dấu cuộc ân ái.
"Con câm xấu xí, mày dám dùng cái thân thể này dụ dỗ cậu cả và cậu hai à?"
"Xuất xứ từ cuộc đấu giá mà dám lên mặt với bọn tao à?"
Mỗi câu nói, ả ta lại tát vào bộ ng ực căng tròn của Hạ Linh, nét mặt lộ rõ sự sàng khoái khi Hạ Linh đau đớn mà không thể kêu gào.
Bất ngờ Hồng Hoa rút tron áo ra một con dao nhỏ, lưỡi dao bén ngọt ánh lên màu kim loại lạnh lẽo.
Ả ta lia mũi dao từ gương mặt đang khóc của Hạ Linh rồi di chuyển xuống bộ ng ực đang đỏ hồng.
"Thử xem tao cho mày vài vết sẹo thì sao nhỉ! Ha ha!"
Hạ Linh hoảng hốt nhìn Hồng Hoa, cô muốn vùng chạy nhưng với cơ thể tr@n truồng này thì cô không thể.
Nhưng ở lại đây sẽ bị ả ta hành hạ.
Lúc này Hạ Linh không cần biết là ai, Nhật Nam hay Nhất Phong cũng được.
Làm ơn có ai đó cứu cô!
Hạ Linh ú ớ trong cuốn họng, cô đưa tay che đi cơ thể tránh mũi dao.
Bỗng cánh tay cô đau nhói, trong lúc hoảng sợ chống cự, cô đã bị con dao trong tay Hồng Hoa làm bị thương.
Máu chảy xuống đỏ nệm, Hồng Hoa cười lên đắc ý.
Nhưng lập tức khi ấy, một bóng người ngùn ngụt sát khí đi vào, cánh tay rắn chắc nắm đầu Hồng Hoa giật mạnh.
Nhất Phong trở về ngay sau khi nghe người hầu báo lại sự việc.
Nhìn thấy cánh tay của Hạ Linh đang chảy máu, ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn sang Hồng Hoa.
"Cậu Nhất Phong...cậu nghe em nói..."
Nhất Phong chẳng chờ cô ả nói hết câu liền lấy chân đạp mạnh khiến cô