Hạ Linh âm thầm chịu đựng, cô vẫn tỏ ra bản thân rất ổn, nhưng cô không thể nói dối trái tim của mình khi mà những trang giấy đều đầy tên Nhất Phong do cô viết.
Những trang giấy ấy lại bị cô vò nát, có khi xé vụn bỏ vào sọt rác.
Đêm đến Hạ Linh lại ngồi ôm chân trên giường, lòng cô đau nhói mỗi khi nhớ lại những lúc Nhất Phong quan hệ với mình.
Bất chợt cô nghĩ đến việc bản thân sẽ có thai, nếu cô có thai thì sẽ thế nào, tim cô hồi hộp đập mạnh.
Không!
Cô không thể có thai lúc này, càng không thể có thai với Nhất Phong, nỗi lo lắng bao trùm lấy Hạ Linh, nó đồng hành cùng màn đêm đen bên ngoài nuốt trọn lấy cô gái trẻ.
......................
Nhất Phong không còn quan tâm đ ến Hạ Linh, hắn thậm chí còn bắt Hạ Linh đi làm việc như một người hầu.
"Tiền của tôi không thể mua về một phế vật!"
Đêm về, Hạ Linh còn chưa hết đau mỏi vì công việc thì lại bị Nhất Phong đè nghiến giày vò.
Hắn điên cuồng trên cơ thể cô, ngay chính căn phòng riêng của cô.
Có khi Hạ Linh phản ứng lại, cô tát mạnh Nhất Phong, hắn lại bóp lấy cổ cô, vết in hằn ngón tay nổi rõ mồn một.
Cô không thể tin nổi việc cô chuyển sang phòng khác lại khiến Nhất Phong tàn nhẫn với cô hơn cả những ngày cô vừa bước chân vào nhà này.
"Cứ đối xử với tôi vậy đi, cứ hận mà giày vò tôi đi...!Sẽ tốt hơn là anh khiến tôi yêu anh."
Hạ Linh nằm trơ trọi trên giường, ánh mắt vô hồn nhìn trần nhà với dòng suy nghĩ của mình.
Nhật Nam gần như tức điên vì những hành động của Nhất Phong, cậu xông vào phòng của hắn, cùng với cơn giận dữ mà trách cứ hắn.
Nhất Phong ung dung ngồi gác chân lên bàn vừa hút thuốc vừa trả lời Nhật Nam.
"Cô ta vẫn là người của tôi, cậu thèm khát lắm rồi sao? Nếu vậy tôi cũng không ngại để cậu cùng chơi đùa với cô ta đâu!"
"Khốn nạn!"
Nhật Nam lao đến đấm mạnh vào mặt Nhất Phong, cậu túm lấy cổ áo hắn mà hét vào mặt.
"Nhất Phong! Tôi ghê tởm anh, anh có khi nào nghĩ vì sao Hạ Linh lại như vậy chưa hả?"
"Cậu lắm lời rồi đó, vì sao tôi phải suy nghĩ?"
Nhật Nam lại đấm tiếp vào mặt Nhất Phong, nhưng lập tức hắn rút khẩu súng chĩa vào trán cậu.
"Đừng khiến tôi phải ra tay.
Nếu cậu thương xót cho cô ta, thì mua lại đi chứ đừng tỏ vẻ ở