Lâm Tịnh không biết mình về nhà bằng cách nào, từ Heaven ra cô cứ như người mất hồn vậy.
"Sao trông em mệt vậy? Để anh lấy nước cho." Vào nhà cô đã thấy Dương Sâm ngồi nói chuyện với bố mẹ.
"Cảm ơn anh". Cô cầm cốc nước uống cạn rồi quay sang nhìn Dương Sâm.
"Tịnh, nhà bác Dương đã xem ngày tháng rồi nếu không có chuyện gì thì cuối năm hai đứa sẽ kết hôn". Lâm Đạt vui vẻ nói.
"Kết hôn?". Lâm Tịnh hỏi lại.
"Đúng vậy, bố mẹ anh đã tìm được ngày lành tháng tốt rồi". Dương Sâm gật đầu nói.
"Ai nói là em sẽ kết hôn? Em sẽ không kết hôn với anh!" Lâm Tịnh lạnh lùng lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Rầm". Ông Lâm đập tay xuống bàn tức giận nói: "Con đừng có mà giở trò, hai đứa đã có hôn sự từ bé con nói không thì là không sao?"
"Thời buổi nào rồi mà bố còn cổ hủ như vậy? Con chỉ cưới người con yêu mà thôi." Nói xong Lâm Tịnh xoay người lên phòng.
"Tịnh..."
"Con...."
Vợ chồng Lâm Đạt nhìn Dương Sâm một cách ái ngại rồi thở dài.
Tại quán bar Thác Loạn, âm nhạc ồn ào náo nhiệt những cặp trai gái rủ nhau nhảy nhót uống rượu.
Trong một góc tối của quầy rượu Lưu Hà đang một mình uống rượu, cô nhìn khắp quán đâu đâu cũng là những cặp tình nhân trong lòng bỗng cảm thấy chua xót.
"Người đẹp, có muốn đi chơi với bọn anh không?". Hai người đàn ông không biết ở đâu ra xúm lại quanh Lưu Hà.
"Biến đi". Cô gạt bàn tay của một gã đàn ông đang vuốt ve trên đôi vai trần của cô ra.
"Đi với bọn anh đi, đảm bảo em sẽ vui vẻ". Hắn càng lớn mật hơn.
"Cô ấy đã nói không cần, các người điếc sao?". Một người đàn ông lên tiếng giúp cô.
"Mày là thằng nào, cút đi đừng làm hỏng chuyện tốt của tao?". Một gã vung nắm đấm về mặt anh.
"Chuyện tốt?". Nói xong anh nhanh chóng bắt được nắm đấm của gã đàn ông rồi giơ chân đạp vào bụng hắn.
"A..." Lưu Hà che mặt hét lên, từ nhỏ cô đã được bao bọc kĩ lưỡng trong vòng tay của bố nên chưa từng chứng kiến những cảnh bạo lực như vậy nên run rẩy sợ hãi.
Tên đàn ông bị đánh sợ hãi chạy mất.
"Cô không sao chứ?". Anh ân cần hỏi.
Lưu Hà run rẩy lắc đầu, trong lòng vẫn còn hoảng sợ.
"Tôi đi trước, cô cứ tự nhiên". Anh xoay người định rời đi.
"Đừng, ở lại với tôi đi..." Cô nắm lấy