Nhưng dù sao anh ta không phải không đầu óc ngu xuẩn.Làm thế nào anh ta cũng không muốn thừa nhận, sự thật bày ra trước mặt, anh ta cũng chỉ phải thừa nhận.Không ai ép Hạng Băng Tư.Bản thân Hạng Băng Tư chính là một tên biến thái. Việc làm của Cố Quân Trục cũng chỉ là nói toạc những chuyện Hạng Băng Tư làm ra trước công chúng mà thôi.Anh ta bắt lấy điện thoại của Tạ Vân Lâm, ngơ ngẩn phát ngốc. Hồi lâu sau, anh ta mới vẻ mặt mờ mịt hỏi Tạ Vân Lâm: "Anh cả, hiện tại làm sao bây giờ?"Thân là cháu ngoại bảo bối của Tạ lão ở thủ đô, từ khi sinh ra đến bây giờ, anh ta chỉ chịu một lần sinh ly tử biệt vào lúc mẹ anh ta qua đời. Trừ lần đó ra, anh ta sống xuôi gió xuôi nước, lại không gặp phải chuyện gì không như ý tình.Hôm nay, đột nhiên xảy ra tai nạn gần như có tính huỷ diệt này, cả người anh ta đều ngốc.Cho tới bây giờ, anh ta cũng không dám tin, trên đời này lại có thể có người dám can đảm không màng tình cảm giữa Tạ gia và Hạng gia, nói toạc loại chuyện xấu xa biến thái này ra trước công chúng.Tuy rằng đó chỉ là chuyện một mình Hạng Băng Tư làm, nhưng dù sao cô ta cũng họ Hạng. Cố Quân Trục lại như thế nào tức giận, tra ra những chuyện đó của anh ta, ngầm giao cho Hạng gia hoặc là Tạ gia, để Hạng gia hoặc là Tạ gia tự mình xử lý không tốt sao?Anh ta dám cam đoan, vì danh dự Hạng gia và Tạ gia, Hạng gia và Tạ gia tuyệt đối sẽ không nuông chiều hành động của Hạng Băng Tư, nhất định sẽ mạnh mẽ trừng phạt cô ta. Có điều, Cố Quân Trục lại chẳng bận tâm thể diện Hạng gia và Tạ gia, nói toạc mọi chuyện trước công chúng. Việc này tương đương với ném mặt mũi Hạng gia và Tạ gia xuống đất, dùng chân dùng sức giẫm. Sao anh ta có thể điên cuồng như vậy? Lại chẳng màng chút tình cảm nào!Chẳng lẽ anh ta không sợ Tạ gia và Hạng gia liên hợp lại trả thù anh ta sao? Chỉ là vì một Giang Tư Bắc mười sáu tuổi đã bị đuổi khỏi gia môn, thanh danh hỗn độn và một đứa trẻ vừa