Cố Quân Trục nhìn Diệp Tinh Lan, híp híp mắt.Bên trong này, nhất định có khó hiểu!Quay đầu cho Cố Trì đi điều tra !"Cha!" Âm thanh vừa mềm lại thanh thúy vang lên, bạn nhỏ Diệp Dập Dương đứng ở ngoài phòng khách, cào khung cửa, trông mong Cố Quân Trục: "Cha xong việc chưa? Con nhớ cha!"Bạn nhỏ Diệp Dập Dương là bạn nhỏ thông minh.Cha để cho anh Tiểu Trì dẫn thằng bé đi phơi nắng, thằng bé biết, đó là cha cố ý để anh Tiểu Trì dẫn mình ra ngoài.Bởi vì người lớn nói chuyện, có rất nhiều điều không thích hợp cho trẻ con nghe.Nhưng thằng bé cùng anh Tiểu Trì đã dạo một vòng quanh biệt thự, cũng không ai tới gọi thằng bé về.Thằng bé nghĩ muốn cha rồi.Nghĩ muốn chịu không nổi, liền kéo Cố Trì chạy trở về, đứng ở cửa, nhìn Cố Quân Trục trông mong hỏi anh xong việc chưa."Xong việc rồi !" Cố Quân Trục cười đi qua, cúi người ôm thằng bé vào trong ngực, dùng sức hôn hai má non mềm của thằng bé "Bảo bối, nhanh như vậy đã nghĩ cha rồi hả ?""Một chút cũng không có!" Thằng bé ôm cổ anh, hai má cọ cọ trên cổ anh, lại vẫn gặm anh cổ anh, dùng sức chui vào trong lòng anh, hận không thể đi vào trong người anh đi "Đã lâu! Hoa nhi chúng ta đều đã cảm ơn rồi!"Cố Quân Trục suýt nữa cười văng lên, cầm khuôn mặt nhỏ nanh của thằng bé "Bảo bối, con còn có thể chờ đợi Hoa nhi cảm ơn sao? Con tuổi không lớn, biết không ít nha!""Là, đúng vậy!" Thằng bé dùng sức điểm đầu "Con thông minh! Từ cha!"Cố Quân Trục bị thằng bé đùa đến buồn cười, ôm anh trở lại phòng khách.Tạ Cẩm Phi nhìn xem Cố Quân Trục cùng Diệp Tinh Bắc, lại nhìn xem thằng bé trong lòng Cố Quân Trục.Đứa nhỏ này là Bạch Mộng Loan sinh?Dáng vẻ giống Cố Quân Trục còn có em gái anh ta!Khó trách Cố Quân Trục cùng em gái anh ta thích đứa nhỏ này như vậy, trời sinh hữu duyên!Nếu không Cố Quân Trục lấy ra chứng cứ chứng minh, đứa