Lời của Diệp Tinh Bắcđến bên miệng lại nuốt xuống, thay khuôn mặt dịu dàng tươi cười: "Bảo bối chào buổi sáng!"Cố Quân Trụcríu rít nói: "Diệp Tiểu Bắc, cô là đại sư đổi mặt của kịch Xuyên hả?"Quay về phía anh thì tàn khốc như gió thu cuốn hết lá vàng.Quay về phía đứa bé thìdịu dàng như nước mùa xuân.Diệp Tinh Bắc trừng mắt nhìn anh, "Tiểu Thụ chào buổi sáng với anh!""Bà xã chào buổi sáng!" Cố Quân Trụchôn một cái lên mặtDiệp Tinh Bắc, xoay người ôm đứa bé vào trong ngực hôn một cái: "Con trai chào buổi sáng, chúng ta dậy đi!"Đứa bé cười nói theoanh: "Dậy thôi!"Một lớn một nhỏ, vừa nói cười, vừa táy máy tay chân, cười nói vui vẻ mặc quần áo, cùng nhau vào phòng tắm rửa mặt.Diệp Tinh Bắc lại vừa bực mình vừa buồn cười, đột nhiên cảm thấy bây giờ cô không phải nuôi một đứa con trai, mà là nuôi hai đứa con trai.Nếu như cô quay lại dáng vẻ vô lại của Cố Ngũ Gia ở nhà, gửi cho những người quen biết Cố Ngũ Gia xem, những người kia khẳng định cho rằng cô tìm được một diễn viên thay thế, mô phỏng theo Cố Ngũ Gia.Cô lắc đầu một cái, cầm khăn trên người, cũng muốn xuống giường rửa mặt.Cơ thể hơi động, cô nhất thời cảm thấy cơ thể như bị tháo ra lắp vào, chỗ nào cũng đều không ổn.Cô bối rối, chuyện tối ngày hôm qua dần dầnhiện lên trong đầu cô.Diệp Tinh Bắccứng ngắc ở giường, biểu cảm trên mặt như bị sét đánh.Cô... Cô tối hôm qua ngủ vớiCố Quân Trục?Diệp Tinh Bắc khóc không ra nước mắt.Tại sao tối hôm qua cô lại ngủ vớiCố Quân Trụcchứ?Cô làm sao có thể không có tiết tháo như thế, không có giới hạn, không có tôn nghiêm?Cô và Cố Quân Trục không hề có tình cảm, chỉ muốn sinh sống chung, cô làm sao có thể ngủ cùng Cố Quân Trục cơ chứ?Đều do mấy chén rượu chết tiệt kia!Say rượu loạn tính, cổ nhân nói không sai!Diệp Tinh Bắc ảo não dùng sức đập đầu của mình mấy cái.Nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn.Cũng may cô và Cố Quân Trụccó giấy hôn thú.Cô ngủ với chồng hợp pháp của mình, mà không phải chồng của người khác hoặc là bạn trai, sẽ không có người