Diệp Tinh Bắc tức điên rồi.Cô vừa sợ vừa giận, nhất khẩu đông tây đều đã ăn không vô, người đàn ông này lại cho cô là xướng tuồng ăn với cơm, người không có việc gì ăn no rồi!”Diệp Tinh Bắc vỗ bàn "Dù sao tôi không thừa nhận anh là chồng tôi, tôi muốn ra ngoài ở!""Đúng lúc. " Cố Quân Trục lườm cô một cái "Tôi cũng không nghĩ muốn thừa nhận coi là vợ, hoan nghênh cô di chuyển đi ra ngoài ở!"Diệp Tinh Bắc chán nản, lại không có cách, vừa mạnh mẽ vỗ cái bàn một phen, xoay người rời đi."Nhớ rõ hai ngày sau trở về. " Phía sau truyền đến thang âm của Cố Quân Trục phảng phấ bể ngọc êm tai “ Kết hôn ngày thứ ba, tôi muốn đưa cô lại mặt.”Diệp Tinh Bắc cước bộ lảo đảo, hoài nghi chính mình nghe lầm, khó có thể tin quay đầu nhìn anh: "Lại mặt? Anh đã cũng không tán thành cuộc hôn nhân này, hai ngày sau, vì cái gì anh muốn theo giúp tôi lại mặt?""Đây là tập tục ở Giang Thành, cô dâu không trở về nhà, mọi việc nhà mẹ đẻ đều không thuận lợi.” Cố Quân Trục ngoắc ngón tat, trong bóng tối léo ra một người, đi đến phía sau anh, vì ang thôi động xe lăn, "Nếu cô không sợ ba tôi mạnh mẽ đem cô trói đến nhà họ Giang làm mất mặt, tùy ý cô!""Anh ..." Diệp Tinh Bắc đã tức giận không nói nên lời.Người đàn ông này..... Quả thật là có bệnh!Bất quá không phải bệnh sắp chết, mà là bệnh thần kinh!*Một giờ sau.Tập đoàn giải trí quốc tế Tinh